“Cổ quân thị, lễ giáo của ngươi để đâu thế? Không thèm gõ cửa đã xông vào phòng, chẳng có phép tắc gì cả!” Tử Dạng nhíu mày nhìn Cổ Ly.
Cổ Ly lạnh lùng nói: “Quân thị cái gì, ăn nói cho phải phép, ngươi chưa đủ tuổi để dạy bảo ta đâu.” Hắn đi vào phòng Thư Mộng làm sao phải gõ cửa, trước giờ đã ngủ cùng nhau bao lâu rồi.
Cổ Ly sa sầm nét mặt, rõ ràng  là khinh miệt cách gọi quân thị kia. Tử Dạng ngẩn người, liếc sang Thư Mộng dò ý. Thư Mộng nói với Tử Dạng: “Ngươi lui đi.”
Ngồi xuống bên giường Thư Mộng, sờ lên vầng trán man mát của nàng, Cổ Ly nói: “Hạ sốt rồi đấy, xem ra thuốc cũng không tệ lắm nhỉ.” Vừa nói vừa kéo Thư Mộng vào lòng mình như hai người vẫn hay làm.
Thư Mộng dựa vào lòng Cổ Ly mỉm cười nói: “Thuốc trong cung bao giờ cũng hiệu quả hơn.”
Cổ Ly gật gật đầu nói: “Nói phải, nếu trong cung mà còn không tốt, thì khó còn nơi nào tốt cả.”
Thư Mộng bảo “ừ”. Bên ngoài có tiếng gõ cửa, nàng không khỏi khẽ nhíu mày nói: “Vào đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play