Cổ Hạo Nhiên nhìn mọi người bị cưỡng ép cầm quạt, hai mắt híp lại vì buồn cười, cũng may hắn đã có Điệp Y, chỉ cần một ánh mắt lạnh lùng của nàng, ông chủ xởi lởi quá mức đã lập tức bỏ qua bọn họ rồi tính tiền luôn.
“Đi thôi, đi thôi, đã nghe đồn là náo nhiệt thế, chúng ta phải đi góp vui chứ, đừng lãng phí hơn trăm lượng của ta.” Cổ Hạo Nhiên cười nhìn các bạn đồng hành phong lưu tiêu sái có thừa mà phải mang bộ mặt miễn cưỡng dưới nền trời đầu xuân phơi phơi, sải bước dẫn đầu đoàn đi theo hướng mà chủ sạp đã chỉ.
Thư Mộng nhìn chiếc chuông trên tay, bảo mọi người: “Đã thế chúng ta cứ đến xem có gì vui.” Dứt lời cũng bước lên trước, Cổ Ly, Quân Thần và những người khác liền đi theo nàng.
“Đào chi yêu yêu, trạc trạc kỳ hoa.” Một tảng đá núi trên mặt đề tám chữ này sừng sững chắn giữa lối đi, Cổ Ly phì cười nói: “Có khí chất đấy.”(1)
Nhóm người đi vòng qua tảng đá lớn, chỉ thấy choán hết tầm mắt là một vùng trời tràn ngập sắc phấn hồng, kéo dài tít tắp, không hề lẫn bóng một gốc cây lạc loài nào. Ánh hoa rơi lả tả, tầng tầng lớp lớp rực rỡ, màu hoa nở thắm tươi, muôn hình muôn vẻ rạng ngời, trong không gian thoang thoảng hương hoa đào nhàn nhạt, cánh bướm chập chùng vờn bay, cảnh sắc đẹp như một bức tranh.
Thư Mộng tán thưởng: “Đẹp quá, không ngờ rừng đào rực rỡ thế này.”
Quân Thần mỉm cười nói: “Tháng ba hoa đào nở, mưa hồng cả mùa xuân. Không ngoa tí nào, rừng đào này là minh chứng sống cho câu thơ ấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play