Cổ Ly nghe Cổ Hạo Nhiên nói thế, sắc mặt lại càng tối hơn: “Lại ngứa da rồi đấy hả?”
Cổ Hạo Nhiên thấy Cổ Ly căn bản không tin lời hắn, cũng biết Cổ Ly khôn ngoan hơn mình nhiều, giấu diếm cách nào cũng khó mà gạt được, bèn cười nói: “Hà hà, tiểu thúc đừng nóng giận, vấn đề ở chỗ lễ vật lần này có một phần rất bí ẩn, lúc mới đầu ta cũng không chú ý, nhưng về sau lại không tài nào tra ra được đó là cái gì, hiếm lắm mới có dịp Nguyệt đường không điều tra được, nên chúng ta mới đến đây để xem xem, rốt cuộc Minh hoàng muốn Thanh quận vương tặng nữ hoàng cái gì.”
Cổ Ly nghe thế thì nhìn thẳng vào mắt Cổ Hạo Nhiên, thấy thằng cháu mình không có vẻ gì là đang nói dối, hắn trầm ngâm: “Nguyệt đường cũng không tìm hiểu được, cái gì mà bí ẩn như thế nhỉ?”
“Thì không biết cho nên mới muốn tìm hiểu.” Cổ Hạo Nhiên nhún nhún vai.
Cổ Hạo Nhiên thấy Cổ Ly nhíu mày suy tư, nét mặt có vẻ khác thường, bèn chậm rãi nói: “Nghe nói để chúc cho hai nước trọn đời giao hảo, lễ vật này của Minh Hoàng không tầm thường đâu .”
Cổ Ly thắc mắc: “Bí mật đến mức đấy sao? Đúng rồi, vì sao hắn lại đến tìm Thư Mộng trước? Tự hạ thấp thân phận đến nghênh đón, cư xử lại chẳng tuân theo lễ nghi?”
Cổ Hạo Nhiên thấy Cổ Ly nhướng mày nhìn mình, cũng nhướng mày nhìn lại: “Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT