Cổ Ly ôm Thư Mộng đi ra, nỗi xót xa thảng qua trong mắt Cổ Ly. Tuy hiện lên chỉ trong chốc lát, sự quan tâm của hắn không qua được ánh mắt Cổ Hạo Nhiên và Điệp Y. Cổ Hạo Nhiên nhếch mày cười bí ẩn, quay sang nói với Điệp Y: “Cha mẹ ở nhà cũng soạn được kha khá tranh mai mối rồi nhỉ, chỉ chờ tiểu thúc về thôi. Tình hình này, mình phải về nhà nhanh lên mới được, kẻo cha mẹ chờ lâu sốt ruột.”
Thư Mộng nghe vậy, bước chân đến cửa gian chính tự nhiên sững lại. Cổ Ly cũng khẽ nhíu mày. Điệp Y không buồn ngầng đầu lên, bình thản nói: “Chàng cứ tự quyết, ta không có ý kiến.”
Cổ Hạo Nhiên gật gù: “Được, ngày mai đã nhắn Băng Kì chuẩn bị tàu thuyền, chúng ta sẽ đi đường thủy về, vừa nhanh vừa thoải mái. Tiểu thúc, ngươi thấy sao?” Cổ Hạo Nhiên vừa hỏi vừa quay ra nhìn Cổ Ly.
Cổ Ly cảm thấy trong giây lát Thư Mộng đã trở nên rất căng thẳng; ánh mắt hắn đảo qua Cổ Hạo Nhiên, thái độ rất nghiêm túc, rồi đến Điệp Y, bình thản không chút gợn sóng, sau đó mới hỏi Thư Mộng: “Nếu thế, chúng ta cùng nhau đến Phần Châu một chuyến, nàng có bằng lòng không?”
Thư Mộng liền ngẩng đầu nhìn Cổ Ly, nụ cười trên môi hắn rất nhẹ nhàng. Nàng cười yếu ớt, gật đầu nói: “Ta….”
“Có người đang tiến về hướng này!” Thư Mộng chưa kịp nói gì, Điệp Y đã đột ngột ngẩng phắt đầu lên, nhìn vào màn đêm.
Thư Mộng ngẩn người, bên ngoài phòng ngoại trừ tiếng mưa rơi, chẳng lẽ còn có âm thanh khác lạ? Mà lúc này, nụ cười của Cổ Hạo Nhiên cũng đã biến thành cái nhíu mày nhẹ. Hắn cợt nhả: “Tiểu thúc, đến tận đây rồi mà ngươi cũng có kẻ thù à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT