“Dưới chân.” Cổ Ly ngẩng đầu nhìn Thư Mộng, lại thấy nàng nhíu mày nhìn bên chân mình, liền cúi xuống xem xét.
“Ối giời ơi rắn!” Cổ Ly hú lên, hốt hoảng lao lên bờ, hiềm một nỗi Thư Mộng lại đứng chắn ngay bên người hắn, còn hắn luýnh quýnh thế nào cứ xô vào hướng nàng mà chạy.
Thư Mộng tay trái túm con cá mới đâm được, tay phải cầm cành cây, dư vị vui vẻ của thắng lợi còn chưa tan trên nét mặt, thế mà vừa mới quay sang với Cổ Ly, chưa kịp hiểu mô tê gì thì một bóng đen đã ập tới. Trong khoảnh khắc, tầm nhìn trước mắt bị vòm ngực Cổ Ly che kín, trên eo bỗng đâu mọc ra thêm hai cẳng chân quấn lấy, từ sau lưng nhìn lại chỉ thấy thò ra đúng một đôi chân và hai cánh tay.
Ối, thân người mảnh khảnh của Thư Mộng làm sao mà đỡ được cú bổ nhào này của Cổ Ly, cộng thêm cái tư thế đeo bám kì cục kia, nàng không ngã ngửa ra sau mới là lạ. “Tùm” một tiếng ầm ĩ mặt sông, nước văng tung tóe, hai người ngã dúi vào lòng sông, chỉ còn mớ tóc đen thẫm của Cổ Ly nổi loáng thoáng trên mặt nước.
Thư Mộng đến phát hoảng vì hành động bất ngờ của Cổ Ly, con rắn nước bé tí hin kia làm gì có độc, mình chỉ nhắc nhở hắn lấy lệ, phản ứng thái quá này là sao? Đến lúc chìm xuống nước, Thư Mộng mới từ trạng thái hoang mang bình tĩnh lại, lập tức vùng vẫy thoát ra, phiền một nỗi Cổ Ly lại cứ câu chặt lấy nàng, vừa vướng vừa nặng, làm nàng phải gồng sức chín trâu hai hổ mới ngoi được đầu lên khỏi nước, đành ngồi tạm giữa lòng sông.
Nhìn Cổ Ly vẫn ngồi trên đùi mình ôm chặt không rời, Thư Mộng tức cũng chẳng đặng mà cười cũng không xong. Nàng nhìn gương mặt trắng bệch của Cổ Ly, ghẹo hắn: “Chỉ là một con rắn thôi, sao mà phải sợ thế?”
Cổ Ly lúc này cũng bình tâm lại, bắt gặp ánh mắt chế giễu của Thư Mộng, đầu hắn nóng bừng lên rồi lại lạnh ngắt, xanh mặt lườm Thư Mộng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT