Hồng Tịnh vừa an ủi người đàn ông bị cùm kia, vừa ngẩng đầu nói với mọi người: “Tôi cũng chỉ biết đại khái nhân lúc bọn họ cãi nhau. Tay này có vẻ là chồng của nữ vương nơi này, năm xưa vì của cải mà phản bội ả ta. Sau đó không hiểu nhờ đâu nữ vương đột nhiên giàu sụ lên, nhốt gã ở đây, bắt gã cả ngày phải giương mắt nhìn núi vàng núi bạc.”
Hồng Tịnh nói khá giản lược, nhưng bấy nhiêu nội dung cũng đủ để mọi người hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, té ra là phường ăn cháo đá bát, phụ tình bạc tín.
Thư Mộng nói: “Đáng đời.”
Nhưng nhờ vậy, nàng đã hiểu lí do thành Dục Vọng tồn tại. Ả nữ vương mới thật thâm thúy làm sao. Ả lấy tửu sắc tài vận để khơi dậy dục vọng sâu thẳm, moi móc những thứ tối tăm nhất của con người. Mọi chuyện rất có thể bắt nguồn từ sự phản bội của chồng ả. Gã giẫm đạp lên nghĩa tình vì tiền bạc, mới khiến một chốn oan nghiệt như nơi đây hình thành.
Thư Mộng suy ngẫm, lắc đầu thở dài. Lấy cớ bản thân bị tổn thương để gieo rắc tai họa cho người khác, dụ dỗ người khác phạm tội, là hành vi đáng khinh hơn cả phạm tội. Thế giới này làm gì có ai vượt qua được cửa ải dục vọng, ả nữ vương này thật quá mù quáng, khiến cho người ta không thể nào mủi lòng vì ả.
Hồng Tịnh vốn không biết Thư Mộng, vô ý nói tiếp: “Gã ta cũng đáng thương lắm. Trước khi tôi tới đây, ngày nào gã cũng phải đối mặt với đống vàng bạc châu báu này. Tuy gã hơi trăng hoa, nhưng đàn ông năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình. Chỉ vì thế mà khiến gã hóa điên, ả nữ vương kia cũng thật quá quắt.”
Thư Mộng nhíu mày: “Toàn tâm toàn ý với một người thì có gì sai? Nếu gã đã là chồng người ta thì phải đối xử với người ta cho tử tế. Nếu không khi trước còn cưới người ta làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT