Cổ Ly thấy họ nói chuyện rất thẳng thắn, không khách khí thì cười: “Lời khen tặng này ta nên nhận hay không đây nhỉ?”
Ngô Vân cười lớn nói: “Cổ huynh đệ kệ hắn, tính hắn vậy đó, gặp ai cũng bộc trực. Nhưng họ Cổ và họ Giá Huyên quả là một phú một quý, đúng là những họ danh giá. Nếu có tiền tài như họ Cổ, quyền thế như họ Giá Huyên, thì chẳng ai còn muốn đến đây.”
Thư Mộng nãy giờ vẫn không nói gì, giờ mới bật cười khẽ: “Nói chí phải.”
Thấy gương mặt sáng bừng và trang nhã của Thư Mộng khi cười, Ngô Vân và Lí Tần đều phải nhíu mày. So với chàng trai nhu nhược hồi nãy, nàng cứ như biến thành người khác. Ngô Vân ngắm nghía Thư Mộng, lắc đầu thở dài: “Trời đất thật bất công, đã tuấn mỹ tuyệt luân thì thôi, sao phong thái cũng có một không hai thế này, bất công, thật bất công.”
Thấy Ngô Vân làm bộ thở dài như thể rất bất đắc dĩ mà ánh mắt thì tinh nghịch, Thư Mộng cũng bật cười: “Phải chăng ta cũng nên khiếm tốn mà nói “không dám nhận” nhỉ?” Ngô Vân và Lí Tần đều cười ồ lên, Cổ Ly cũng mỉm cười với nàng.
“Đi, Cổ huynh, Giá Huyên huynh, chúng ta đến Tửu Lâm hưởng thụ.” Lí Tần vừa hồ hởi nói vừa lôi Cổ Ly đi một mạch. Cổ Ly bật cười nói: “Ta có bảo là không đi đâu, sao phải vội thế!” Khiến Ngô Vân và Lí Tần lại cười phá lên.
Tửu Lâm, cũng đúng như cái tên của nó, chính là một nơi chuyển để uống rượu. Thoạt đầu Cổ Ly tưởng nó chỉ là một tửu lầu, ai dè đến nơi mới sửng sốt. Tửu Lâm chính là một cung điện khổng lồ làm toàn bộ từ ngọc lưu ly, chỉ cần bước vào rồi chiêm ngưỡng, không thể không trầm trồ thán phục sự trác tuyệt của nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play