“Giá Huyên huynh đệ thật là nhanh trí, Tiểu Khanh tử cực kì xảo quyệt, không ngờ lần này lại bại dưới tay ngươi, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.” Lí Tần vừa trao rượu cho Thư Mộng vừa cười với nàng.
Thư Mộng cười khẽ, đưa tay nhận chén, trò này của nàng cũng không phức tạp, chỉ cần biết chút võ công là nhìn ra ngay. Ngô Vân cười ha hả: “Hai người ghê thật, còn liên thủ với nhau nữa. Ha ha, đố mà ăn được của Cổ huynh miếng nào.”
Cổ Ly tao nhã cười: “Y không chào đón chúng ta, nếu không thái độ đã không trịch thượng thế. Ta không bao giờ làm chuyện thất lễ cả.” Thư Mộng nghe thế thì bật cười.
“Nghe nói vị huynh đệ mới tới này là một cao thủ nếm rượu phải không?” Phía sau lưng bốn người truyền đến một giọng nói trầm và dày. Bốn người cùng nhau quay lại nhìn thì thấy hầu hết mọi người trong Tửu Lâm đã tập trung lại đây, còn người vừa nói với bọn họ là một nhân vật dáng vóc cao to lực lưỡng, khuôn mặt nghiêm nghị, lạnh lùng và khác góc cạnh, khó có thể nói là đẹp trai, nhưng không hề xấu xí.
Lí Tần ghé tai Cổ Ly thì thầm nói: “Đó là Phương Hình, cao thủ uống rượu số một Tửu Lâm, cũng là quản lý Tửu Lâm, trước giờ chưa từng có kẻ nào vượt được gã ở khoản rượu chè. Gã là đại ca kết nghĩa của tên Tiểu Khanh Tử.”
Cổ Ly nghe Lí Tần giới thiệu xong, thong thả cười: “ Nào dám xưng cao thủ, chỉ uống được vài chén thôi.”
Cổ Ly vừa dứt lời, Ngô Vân đứng sau liền giật mạnh áo hắn. Cổ Ly giả bộ như không hay biết gì, vẫn nhã nhặn mỉm cười với Phương Hình. Đùa chứ, hắn xuống phố chính là để kiếm cớ náo loạn, giờ vừa gây chuyện xong, làm gì có chuyện thu cờ cất trống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play