Thư Mộng nhướng mày nhìn nữ vương. Nữ vương tươi cười, nâng li với nàng: “Mong rằng thành Dục Vọng của bổn vương sẽ thay đổi suy nghĩ của ngươi. Cần gì thì cứ nói, chỉ có cái ngươi không nghĩ ra được, không có thứ bổn vương không cho được. Bổn vương rất muốn ngươi ở lại đây chia sẻ tất cả với bổn vương. Về phần những tội ác kia, nếu thực sự do lũ người ngoài làm, bổn vương nhất định sẽ có câu trả lời thích đáng cho ngươi.” Vừa nói vừa gật gật đầu với Thư Mộng, rồi đi vào một cánh cổng lớn sau lưng.
Nữ vương đơn giản bỏ đi như thế khiến Thư Mộng như vướng phải đám sương mù. Những tưởng mọi chuyện đã hai năm rõ mười, nào ngờ vẫn rất mông lung. Dõi theo bóng nữ vương khuất khỏi đại điện, Thư Mộng lại quay sang nhìn Cổ Ly.
Cổ Ly thấy Thư Mộng nhìn mình thì mỉm cười, đứng dậy cầm tay nàng rồi ra hiệu cho người đàn ông kia đi dẫn đường. Đoạn hắn nhẹ nhàng cười với Thư Mộng: “Sắc sảo lắm.”
Thư Mộng thấy Cổ Ly vui vẻ thì biết thủ đoạn của nàng không qua được mắt hắn. Nàng muốn lột mặt nạ của nữ vương, nhưng hình như đã giúp ả ta đạt được mục đích khác. Hành động của ả ta khiến người khác phải bất ngờ, thật giả khó phân. Nàng nhướng mày với Cổ Ly, thủng thẳng nói: “Nhàn hạ lắm.”
Cổ Ly bật cười, rỉ tai Thư Mộng: “Con gái phải hiểu nhau hơn chứ, có cô ra tay, ta hoàn toàn yên tâm.”
Thư Mộng tức tối trừng Cổ Ly, giật tay ra, xăm xăm đi theo người dẫn đường.
Cổ Ly nhìn theo bóng lưng Thư Mộng, càng thích thú hơn. Hắn liếc nhìn kiến trúc kì vĩ diễm lệ xung quanh, miệng cười nhưng không thèm để vào mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT