Thư Mộng lạnh nhạt nhìn những bộ mặt mới rồi còn tái nhợt nay đã lại tràn trề hi vọng, liền quay sang nhướng mày với Cổ Ly. Cổ Ly chỉ cười, nhấc chén rượu với Thư Mộng, nhà nhã như thể đây là sân nhà hắn, còn hắn là ông chủ ở đây vậy. Thấy hắn cứ nhơn nhơn như vậy, Thư Mộng tự nhiên phì cười.
“Không biết lời bổn vương nói có gì đáng cười, có thể chia sẻ được không?”
Thư Mộng lạnh mặt, thong thả nói: “Cười hay không là quyền của ta, nữ vương chắc không định can thiệp đâu nhỉ?”
Người bình thường đến Kim Cung thường có hai thái độ, một là quỳ liếm ả, hai là sợ vãi linh hồn. Thế mà chàng trai này chẳng những không chút âu lo, mà còn dám tỏ vẻ khinh thường căm ghét ả. Nữ vương mỉm cười: “Xem ra bổn vương nói sai ở đâu rồi. Chi bằng ngươi hãy nói thử cho bổn vương nghe, bổn vương mới xin lỗi ngươi được chứ.”
Thấy nữ vương đóng vai người tốt quá tròn trịa, Thư Mộng nhếch mày, lạnh đạm nói: “Ta có phải người cần xin lỗi đâu, thủ đoạn của nữ vương ra sao nữ vương tự hiểu. Nếu bắt ta nói ra, chẳng phải là quá giả tạo ư?”
Thấy Thư Mộng thẳng thừng vậy, mắt nữ vương lúng liếng, ả mỉm cười lả lơi, mân mê chén rượu: “Đàn ông trong Dục Vọng thành này của bổn vương tuy bị bắt đến, nhưng bổn vương chẳng hại gì đến họ, tất cả đều tự nguyện, bổn vương chỉ cung cấp cho họ những gì họ cần thôi, có gì mà phải xin lỗi?”
Ả ta cố ý lả lơi nhưng cách nói chuyện vẫn rất ôn hòa, dường như không bị dao động bởi thái độ gay gắt của Thư Mộng. Giỏi kiềm chế đến thế hẳn không phải dạng vừa. Thư Mộng nghĩ thầm nếu đã nói đến đây, chi bằng cứ dồn tiếp xem ả ta phản ứng như thế nào, tiện bề đánh giá năng lực của ả ta luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play