Tử Dạng ngạc nhiên hết nhìn Cổ Ly đang cười bất đắc dĩ lại nhìn Thư Mộng ôm thái độ dửng dưng, bèn đặt chén rượu được chuẩn bị sẵn cho Cổ Ly xuống, bước đến cạnh Thư Mộng thì thầm vài câu. Thư Mộng nghe xong thì cười khẽ, vẫy tay ra hiệu cho người ấy vào. Tử Dạng bèn đi ra gọi chủ hoa phường của con thuyền họ đang ngồi.
Một người đàn ông tầm ba mươi tuổi bước tới trước mặt Thư Mộng. Trông ông ta rất cường tráng và có phần dữ tợn, lại đẹp trai theo kiểu lạnh lùng. Thư Mộng nhướng mày, chỉ về phía Cổ Ly: “Sắp xếp cho người này ổn thỏa giúp ta, cứ theo quy củ của hoa phường mà làm.”
Nam tử kia chẳng nói chẳng rằng, chỉ gật gật đầu rồi đánh giá Cổ Ly. Cổ Ly thấy vậy mới biết Thư Mộng đã lập mưu từ đầu, cười gượng: “Giỏi, giỏi lắm, hôm nay gặp hạn rồi.” Hắn nối gót ông chủ hoa phường đi xuống lầu, vứt lại Diệp đần thối trố mắt ra nhìn, phải nín cười một lúc mới chạy theo chủ nhân.
Trông hắn cam chịu đi theo, Thư Mộng bật cười khoan khoái. Đương nhiên nàng đã dự mưu, vốn định dùng cách khác để đưa hắn vào tròng, không ngờ diễn biến hơi khác so với nàng dự kiến. cũng may cuối cùng người thắng  vẫn là nàng.
Gió thổi mây trôi, sóng biển rì rào, tiếng khen ngợi inh ỏi. Mặt trời tà tà ngả về tây, các thí sinh cũng dần biểu diễn xong. Mỗi người một sắc hương riêng, nào diễm lệ, nào kín đáo, nào phong lưu, nào quyến rũ, nào ngây thơ, nào lạnh lùng, tất cả đều là những tiểu quan xuất sắc nhất.
“Thưa quý vị, sau đây chính là thí sinh cuối cùng của chúng ta, đến từ Tây hoa phường. Chàng trai này không chỉ có vẻ đẹp trời phú mà còn tài năng hơn người nữa, quan trọng nhất là chưa qua tay ai.”
Mọi người ồ hết cả lên. Giữa sân khấu là một người đàn ông tuyệt đẹp trong tà váy trắng. Anh ta rất lạnh lùng và thờ ơ, nhưng chính cái vẻ hững hờ ấy lại tôn lên vẻ đẹp trời phú. Ẩn chứa trong cái lạnh lùng là nét hấp dẫn khó cưỡng, chỉ nhấc tay thôi mà cũng khiến người ta sững sờ. Tà áo trắng càng tôn lên vẻ ung dung như thần như thánh.
Quần chúng được chiêm ngưỡng một nam tử vừa diễm lệ vừa độc đáo như thế thì vô cùng phấn khích, mắt ai cũng sáng như đốt đèn. Thư Mộng tựa cửa sổ nhìn xuống, càng nhìn càng buồn cười hơn.
Cổ Ly mặc váy đứng giữa đài cũng ngước mắt lên, vừa vặn bắt được ánh nhìn của Thư Mộng từ lầu hai. Trông cô nàng cười giễu mình đến là vui vẻ, hắn vừa tức là vừa buồn cười. Không dưng lại thua cô nàng một ván, may mà mình cầm kì thi họa làu thông, chỉ cần vài chiêu là dư sức đè bẹp các đối thủ, hoàn toàn có thể thỏa mãn điều kiện của nữ hoàng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play