Ngày hôm sau, Trịnh Trinh cảm thấy mọi thứ trở nên rối ren hơn bao giờ hết. Tất cả những điều mà A Vân và Linh Tử nói đều không thể giải đáp hết những nghi ngờ trong lòng cô. Cô đứng trước một ngã rẽ trong cuộc đời mà không hề hay biết mình đang bước vào một cạm bẫy được sắp đặt sẵn từ lâu. Mọi chuyện đều có vẻ như được dàn xếp tỉ mỉ, từng bước một, và cô chỉ là một quân cờ trong trò chơi chính trị mà chính mình không thể thoát ra.

Tuy nhiên, Trịnh Trinh biết rằng nếu cứ tiếp tục đứng im một chỗ, cô sẽ mãi không thể nắm được quyền chủ động. Để giải quyết được những nghi vấn này, cô buộc phải gặp Ngọc Gia Cầm, người mà cô biết sẽ là chìa khóa để mở ra mọi sự thật.

Khi buổi sáng vừa mới bắt đầu, Trịnh Trinh đã được Linh Tử dẫn đến một khu vườn lớn, nơi Ngọc Gia Cầm sẽ đợi cô. Khu vườn này được chăm sóc cẩn thận, những cây cỏ tươi tốt, những loài hoa kỳ lạ nở rộ, tỏa ra hương thơm ngọt ngào. Tất cả như muốn nhấn mạnh rằng đây là một nơi không chỉ mang vẻ đẹp, mà còn là nơi chứa đựng những bí mật sâu kín.

Trịnh Trinh theo Linh Tử bước vào một ngôi nhà nhỏ nằm sâu trong khu vườn, nơi có ánh sáng mặt trời chiếu qua những tấm rèm mỏng. Cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, và trong đó, một thiếu nữ đang đứng gần cửa sổ, đôi mắt dịu dàng nhưng có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó xa xăm.

Đó chính là Ngọc Gia Cầm.

Trịnh Trinh không thể không ngạc nhiên về vẻ đẹp của cô ta. Ngọc Gia Cầm có làn da trắng mịn như ngọc, đôi mắt long lanh như nước hồ thu, mái tóc đen nhánh được búi lên cao, để lộ chiếc cổ thanh thoát và những đường nét hoàn hảo trên khuôn mặt. Tuy nhiên, ngoài vẻ đẹp ngây thơ ấy, có một thứ gì đó rất lạnh lùng, như thể cô ta đang giấu một thứ gì đó trong ánh mắt.

Ngọc Gia Cầm quay lại khi nghe tiếng bước chân của Trịnh Trinh. Một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi cô ta, nhưng không khiến không khí trở nên ấm áp hơn, ngược lại, lại khiến Trịnh Trinh cảm thấy mình như bị quan sát một cách tỉ mỉ.

"Tiểu thư Ấn Trinh, cuối cùng ngài cũng đến." Ngọc Gia Cầm nói, giọng nói nhẹ nhàng, nhưng lại có một sự sắc bén tiềm ẩn.

Trịnh Trinh không vội đáp, chỉ đứng im lặng một lúc, quan sát cô ta. "Ngọc Gia Cầm," cô lên tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng vẫn mang theo sự dò xét. “Cô là người mà ta phải kết hôn sao?”

Ngọc Gia Cầm không trả lời ngay lập tức, chỉ khẽ mỉm cười, rồi bước lại gần Trịnh Trinh. “Tiểu thư, ngài không phải lo lắng. Hôn nhân này không chỉ là sự sắp xếp của gia tộc, mà là một cơ hội để chúng ta cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp.”

Trịnh Trinh không tin vào lời nói đó. Cô cảm nhận được sự mơ hồ trong giọng điệu của Ngọc Gia Cầm, như thể có điều gì đó chưa được nói ra. Cô tiến lại gần hơn, ánh mắt không rời khỏi Ngọc Gia Cầm.

"Vậy cô nghĩ, ta sẽ dễ dàng tin vào những lời này sao?" Trịnh Trinh hỏi, giọng lạnh lùng.

Ngọc Gia Cầm nhìn cô, đôi mắt hơi nheo lại, nhưng không có vẻ gì là giận dữ. “Không phải là dễ dàng, nhưng ta nghĩ ngài đủ thông minh để hiểu rằng, trong thế giới này, hôn nhân chính trị không chỉ là việc của hai gia tộc. Nó còn là một công cụ để chúng ta có thể bảo vệ gia đình và quyền lực của mình.”

Trịnh Trinh chậm rãi gật đầu, cố gắng suy nghĩ thấu đáo lời nói của Ngọc Gia Cầm. “Vậy cô muốn ta làm gì trong cuộc hôn nhân này? Ta chỉ là một Á nữ bình thường, liệu có đủ giá trị trong mắt cô?”

Ngọc Gia Cầm không hề bất ngờ trước câu hỏi này. "Ngài không phải là một Á nữ bình thường. Ngài là một người có khả năng đặc biệt. Chúng ta sẽ kết hợp, và qua đó, chúng ta sẽ cùng nhau tiến xa hơn. Chỉ có điều..." Cô ta ngừng lại một chút, ánh mắt trở nên sắc lạnh, như thể có điều gì đó sâu sắc đang ẩn giấu.

"Chỉ có điều gì?" Trịnh Trinh không bỏ lỡ cơ hội, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Ngọc Gia Cầm.

Ngọc Gia Cầm không trả lời ngay, thay vào đó, cô ta quay lại cửa sổ, nhìn ra ngoài một lúc rồi mới lên tiếng. “Có một điều mà ngài cần phải biết. Cuộc hôn nhân này không chỉ để bảo vệ gia tộc của ta. Nó cũng là một phần trong cuộc chiến lớn hơn mà ngài sẽ không thể tránh khỏi.”

"Cuộc chiến?" Trịnh Trinh khẽ nhíu mày. “Cô đang nói về điều gì?”

Ngọc Gia Cầm quay lại nhìn Trịnh Trinh, ánh mắt trở nên sâu thẳm. “Cuộc chiến giữa các gia tộc, cuộc chiến để thống trị toàn bộ thế giới này. Mọi thứ đều được sắp xếp từ trước, và ngài cũng không thể thoát ra được. Nhưng nếu chúng ta kết hợp, cùng nhau, ta tin rằng chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn.”

Trịnh Trinh cảm thấy sự lạnh lẽo trong không khí càng lúc càng dày đặc. "Cuộc chiến giữa các gia tộc?" Cô tự hỏi, “Tất cả những gì mình đang trải qua là một phần trong trò chơi quyền lực này sao?”

"Vậy cô muốn ta làm gì?" Trịnh Trinh hỏi lại, giọng có chút lạnh nhạt, nhưng trong lòng cô bắt đầu nảy sinh nhiều câu hỏi hơn bao giờ hết.

Ngọc Gia Cầm bước lại gần hơn, đôi mắt nhìn thẳng vào Trịnh Trinh, như thể đang tìm hiểu tâm trí cô. “Ngài sẽ là đồng minh của ta, tiểu thư Ấn Trinh. Mặc dù cuộc hôn nhân này chỉ là sự sắp xếp ban đầu, nhưng nếu ngài hợp tác với ta, chúng ta sẽ có thể thay đổi tất cả.”

Trịnh Trinh im lặng, cảm giác như mình đang đứng giữa một ngã ba đường, nơi không có lối thoát dễ dàng. Mọi thứ dường như đang bị giật dây, và cô chỉ là một phần của trò chơi lớn mà cô chưa hiểu rõ.

"Đồng minh..." Trịnh Trinh thầm nhủ, “Vậy nếu mình không hợp tác, liệu cô ấy sẽ làm gì?”

 

---

Chương 4 kết thúc.

 

---

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play