Ngày 15 tháng 10 năm 1970
“Vợ Trường Lâm, lần này cháu lên thị trấn để mua gì thế?”
Từ Thanh Lên nhìn gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc trước mắt, có chút hoảng hốt.
Trường Lâm, Cố Trường Lâm!
Cô thế mà xuyên sách rồi!
Xuyên vào trong một quyển tiểu thuyết cô mới xem mấy hôm trước, trở thành vợ trước bạch nguyệt quang đã chết nhiều năm của đại lão phản diện Cố Trường Lâm kia.
Cũng chính là nữ phụ pháo hôi hạng bét - Từ Thanh lê.
Vì sao lại gọi là nữ phụ pháo hôi, bởi vì trong tiểu thuyết cô chưa từng xuất hiện, chỉ là khi tới đoạn kết, nhân vật phản diện Cố Trường Lâm bị nam chính bắt được, thẩm vấn thì mới nhắc tới cô.
Từ Thanh Lê đã xem hết cuốn tiểu thuyết, biết được toàn bộ tình tiết, cảm thấy nhức đầu.
Ai cũng biết, không phải ai sinh ra cũng đã là người xấu, đều là do các yếu tố sau này như hoàn cảnh, gia đình ảnh hưởng.
Đương nhiên, nhân vật phản diện Cố Trường Lâm cũng không ngoại lệ.
Ai có thể ngờ, khi còn trẻ anh còn là một quân nhân bảo vệ quốc gia chứ.
Nguyên nhân căn bản khiến Cố Trường Lâm hắc hóa, là do cô, cũng là nguyên chủ.
Vào mùa xuân năm nay, Cố Trường Lâm xin nghỉ phép về quê thăm người thân, đúng lúc gặp phải nguyên chủ rơi vào trong hồ bèn ra tay cứu giúp.
Hai người cũng vì vậy mà quen biết, hơn nữa được người khác làm mối, nên cứ vậy mà kết hôn.
Nhưng hôm làm lễ, Cố Trường Lâm lại bị đơn vị gọi trở về gấp, tới động phòng cũng không kịp.
Sau đó, tới mùa đông năm nay thì trọng thương xuất ngũ, hai chân không cử động được, chỉ có thể ngồi xe lăn.
Trong nhà Cố Trường Lâm là anh cả, năm nay 22 tuổi, bên dưới còn có một em trai Cố Trường Sâm năm nay 10 tuổi cùng em gái Cố Trường Nguyệt năm nay 4 tuổi.
Còn cha mẹ của ba anh em, đã qua đời bốn năm trước. Cha là do gặp lũ bất ngờ bị cuốn trôi, cùng năm đó mẹ anh sinh em gái anh xong thì khó sinh mà chết.
Sau khi cha mẹ mất, em trai em gái anh đều là nhờ nhà bác cả trông dùm, vì thế mà tiền trợ cấp hàng tháng của anh cũng gửi hết cho nhà bác cả.
Chỉ là hiện giờ Cố Trường Lâm đã kết hôn, đương nhiên tất cả mọi chuyện trong nhà đều sẽ do nguyên chủ quán xuyến.
Chỉ là Cố Trường Lâm bị thương xuất ngũ, không chỉ không còn hai mươi mấy đồng trợ cấp hàng tháng kia, mà còn phải ngồi xe lăn, uống thuốc, cần người chăm sóc.
Nhà bọn họ vốn có hai người lớn là Cố Trường Lâm và nguyên chủ, giờ Cố Trường Lâm bị thương, toàn bộ trọng trách đều đặt lên vai một mình nguyên chủ.
Nguyên chủ là một cô gái, tuổi cũng không lớn mới 19, gặp phải loại chuyện này đương nhiên cũng lúng túng.
May mà có nhà bác cả Cố giúp đỡ một tay, tuy mỗi ngày trôi qua đều gian nan, nhưng vẫn có thể sống được.
Một năm trước khi chính sách thi đại học được khôi phục, cũng chính là năm 1976, nguyên chủ thi được vào bệnh viện trên thị trấn, làm bác sĩ.
Sau đó còn mua được một ngôi nhà nhỏ trên đấy, tính dời một nhà bốn người lên thị trấn ở.
Vậy thì cô ấy đi làm cũng tiện, mà chú em Cố Trường Sâm tới trường cũng tiện.