Một nhà bốn người đang phát triển theo phương hướng tốt đẹp hơn, nhưng ai ngờ, có một ngày, nguyên chủ đang trên đường về nhà vào buổi tối, thì bị mấy tên lưu manh ở thôn bên cạnh theo dõi, cướp sắc không được thì trực tiếp dùng đá đập chết cô ấy, còn chôn luôn thi thể.
Nguyên chủ đột nhiên biến mất, trong khi cô ấy lại là thanh niên trí thức bị điều về nông thôn, nên người trong thôn đều bàn tán, nói nhất định là do nguyên chủ không chịu nổi nhà bọn họ nữa, nên trộm chạy về thành phố rồi.
Chỉ là Cố Trường Lâm cùng em trai và em gái đều tin tưởng cô ấy, bởi vì lúc nguyên chủ thi đỗ trung học còn không rời đi, thì sao có thể đi vào lúc này chứ.
Bọn họ cảm thấy cô ấy đã xảy ra chuyện.
Quả nhiên, sau mấy tháng tìm kiếm, bọn họ đã tìm ra hung thủ.
Vốn định báo cảnh sát, nhưng hai tên hung thủ kia quá ngang ngược, dùng ngôn ngữ khiêu khích nhục mạ, hai người Cố Trường Lâm và Cố Trường Sâm bị kích thích, trực tiếp xử bọn chúng.
Lúc ấy, khoa học kỹ thuật lần theo dấu vết chưa phát triển, với cả hai tên kia cũng chẳng phải hạng tốt lành gì, thường xuyên không thấy người, cho nên bọn chúng chết cũng chẳng có ai truy xét.
Sau đó, ba anh em dọn khỏi thị trấn.
Bởi vì Cố Trường Lâm tàn tật, nên luôn có người bắt nạt bọn họ.
Bắt nạt hai anh em thì thôi đi, còn muốn bắt nạt em gái bọn họ, vậy sao được, thế là đánh nhau.
Đánh một hồi thì làm bạn với mấy người bên xã hội đen, chú em Cố Trường Sâm sau khi tốt nghiệp đại học còn cưới luôn con gái của thủ lĩnh xã hội đen địa phương.
Ba anh em nhà này hoàn toàn trở thành xã hội đen.
Em trai em gái Cố Trường Lâm đều được đi học, là người có văn hóa, sau khi tốt nghiệp, hai người cũng đều làm công việc danh giá, nhưng sau lưng thì giết người, phóng hỏa, bán dâm, cái gì cũng làm.
Cho nên, thế lực đen nhân vật phản diện lớn nhất trong sách chính là ba anh em nhà họ Cố.
Đương nhiên, kết cục của ba người bọn họ đều là ăn kẹo đồng.
Trước khi chết, ba người còn nhớ tới nguyên chủ.
Cố Trường Lâm thì cảm thấy vô cùng có lỗi với cô ấy, là do anh hại cô ấy.
Nếu không phải vì anh, thì sao cô ấy còn trẻ như vậy đã tạ thế, bị người hại.
Đều do anh, là bởi vì anh.
Có thể nói nguyên chủ chính là bạch nguyệt quang của ba người này!
Quả thực, nếu đổi lại người khác, gặp phải gia đình thế này đã chạy sớm rồi, làm sao còn ở lại chăm sóc bọn họ chứ, dù sao nguyên chủ cũng không có tình cảm với Cố Trường Lâm.
Nhưng cô ấy không làm vậy.
Cô ấy cảm thấy cho dù có rời đi thì cũng không phải vào lúc này.
Đương nhiên, trước kia làm người đọc Từ Thanh Lê cảm thấy tình tiết này không có gì không ổn.
Nhưng hiện tại cô trở thành người trong cuộc.
Cô thành nguyên chủ rồi.
Mọi chuyện của nguyên chủ cô đều phải tiếp nhận.
Chồng tàn tật, một đôi em trai em gái chồng gào khóc đòi ăn, ba nhân vật phản diện lớn trong tương lai...
Từ Thanh Lê cảm thấy đau tim.
Đây rốt cuộc là kiểu mở màn gì thế này!
Cô có thể chạy trốn không?