Ở một ngôi làng nhỏ phía biên giới Đông quốc có một thầy đồ họ Cao tên Trung Lâm, tuy năm nay đã 25 tuổi nhưng vẫn chưa cưới vợ. 
- "Thầy Cao này, năm nay ngươi cũng đã quá tuổi thành gia lập thất, gặp được cô nương như ý thì cưới nhanh đi thôi!" một ông lão đi ngang qua, thấy hắn đang trồng rau trước nhà thì nán lại tán gẫu đôi câu.
- "Cưới thê tử đâu phải là chuyện mua bán ngoài chợ? Có duyên phận mới đồng ý lấy nhau được chứ!" Hắn từ tốn đáp.
Các huynh đệ nối khố đã lấy vợ sớm, hắn đôi khi cũng khát khao có một người thê tử phụ giúp mình, nhưng nhìn bọn hắn suốt ngày bị các nàng chửi mắng thì lại thôi. Như thế thì nhức đầu lắm, hắn chẳng thích ồn ào chút nào.
Lão chép miệng ngỏ lời:
- “Ngươi cũng khôi ngô, tuấn tú, tiền đồ rộng mở, kiến thức nhiều hơn chúng ta! Hay là kinh thành mà xin dạy học, biết đâu lại kiếm được một thê tử vừa ý?!”
- "Lão Chu, mau về ăn cơm thôi!" Chu thẩm đứng từ xa vẫy tay gọi lão. Thật may là câu chuyện này dừng đúng lúc, nếu không hắn cũng chẳng biết trả lời thế nào.
Nói thì dễ nhưng lấy vợ ở kinh thành đâu đơn giản như vậy. Nhà hắn nghèo, cha mẹ mất sớm, ai thèm gả cho hắn kia chứ? Trừ khi...có một cô nương từ trên trời rơi xuống, bằng lòng làm thê tử của hắn.
Vừa suy nghĩ xong, một vệt sáng rọi xuống sân nhà, thứ gì ấy rơi cái bịch giữa đống rơm. Hắn cẩn thận từng bước tiến lại, định bới lên xem là cái chi. Nào ngờ một bàn tay trắng nõn đưa ra khiến hắn giật bắn, lùi lại vài bước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play