Đúng là không ai cho không ai cái gì, tất cả đều có giá của nó. Nhưng sao mạng người ở nơi này lại rẻ mạt như thế? Nói chết là chết, kết thúc cuộc đời một cách nhanh chóng. Nhiều khi tôi tự hỏi, họ có thật hay không, hay chỉ là NPC trong một trò chơi nhập vai.
Đang suy nghĩ miên man, tôi bỗng cảm nhận được sự mát lạnh trên má. Cảnh Điền đang bôi thuốc lên chỗ bị sưng tấy, chàng đau lòng nói:
- “Mỗi lần nàng gặp nguy hiểm, ta đều chẳng thể làm gì cả! Kẻ làm phu quân này thật là kém cỏi!”
- "Đâu có, chàng cũng đã cố hết sức mình! Chỉ là số trời buộc thiếp phải trải qua những kiếp nạn như thế! Chắc kiếp trước, thiếp mắc nợ họ nhiều lắm..." tôi an ủi.
Hiện tại chúng tôi đã rời khỏi huyện Quan Hà, đang cách kinh thành không xa. Chàng sợ tôi mệt nên dừng chân ở một khách trọ nhỏ.
- “Quỳnh Chi! Nàng nói rõ ta nghe! Rốt cuộc nàng đến từ đâu? Tại sao luôn biến mất bất ngờ như thế? Ta tưởng sẽ không còn gặp lại nàng nữa!”
- “Để thiếp tóm gọn dễ hiểu hơn: Có một cánh cổng thời gian đột ngột xuất hiện, mỗi lần thiếp ngã xuống nước thì sẽ xuyên không đến đây! Thời gian ở chỗ thiếp cũng tự động chạy chậm dần so với nơi này! Nhưng cái giá phải trả là sức khỏe sẽ bị ảnh hưởng, không thể ở lại lâu! Không biết sao lần này xuyên qua lại là ở Đông quốc, giống như...đã được sắp xếp trước để vạch mặt Trung Lâm, giết hắn là nhiệm vụ bắt buộc phải thực hiện!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT