H - bạn tôi là người phụ nữ của công việc, bình thường chúng tôi rất ít khi gặp nhau. Đợt này tôi đi công tác ở thành phố của H nên quyết định tới thăm cô ấy một chuyến.
Khi tới tòa nhà văn phòng nơi H làm việc tôi phát hiện tầng hai toà nhà đang treo biển cho thuê. Tôi sửng sốt nhưng cũng không mấy bất ngờ, thầm nghĩ : “Cuối cùng cô ấy cũng thắng.”
Văn phòng của H nằm ở tầng ba, khi tôi bước vào, cô ấy đang ngồi trước tường kính của văn phòng làm việc, vừa uống cà phê vừa thưởng thức dòng xe đi lại như mắc cửi bên ngoài. Tôi nghi ngờ phút này chắc chắn cô ấy rất vui vẻ.
Tôi đưa tay chào : “Cuối cùng kẻ đó cũng thua rồi ?”
H mỉm cười đầy tự tin : “Chỉ là chuyện sớm muộn.”
Ân toán tình cừu giữa H và bà chủ công ty ở tầng hai chắc chắn có thể viết thành một bộ tiểu thuyết đấu đá thương trường.
H không phải người thành phố này, cô ấy dựng nghiệp tất cả với hai bàn tay trắng. H là người rất có đầu óc kinh doanh, thương hiệu của cô ấy mau chóng trở thành nhất nhì trong thành phố. Trong lúc cô ấy định mạnh tay mở rộng kinh doanh thì một thương hiệu đẳng cấp bỗng muốn cạnh tranh, đối phương cũng giống cô ấy, là một "nữ cường nhân".
Chiến tranh giữa hai người phụ nữ không bao giờ có mùi thuốc súng nhưng lại là thứ tàn khốc nhất.
Đầu tiên, đối phương chuyển trụ sở tới tầng dưới công ty của H, trang trí cực kì phô trương. Cấp dưới của H ngày ngày nhìn họ làm vậy thì khá mất bình tĩnh, có người còn nói với H : “Tổng giám đốc H, tôi nghĩ chúng ta nên làm một bảng hiệu nổi bật hơn rồi đặt ở một nơi thật bắt mắt, để đánh tan nhuệ khí của bọn họ.”
H bác bỏ đề nghị này, lý do đơn giản, làm một bảng hiệu nổi bật hơn thì có ích gì ? Chỉ kích thích đối phương làm một bảng hiệu ngày càng nổi bật hơn mà thôi, có khi cuối cùng ở tầng một chỉ có bảng hiệu hai công ty này là nổi bật nhất, người tinh ý liếc qua là biết hai công ty đang so bì hạ bệ nhau. Bởi vậy không nhất thiết phải tỏ ra chi li hẹp hòi như thế.
Một thời gian sau, đối phương trang hoàng xong, chính thức đi vào làm việc, trận chiến giữa hai công ty chính thức mở màn. Đầu tiên, đối phương tăng lương cho mọi nhân viên của họ, cao hơn lương công ty của H kha khá, hai công ty một ở tầng trên một ở tầng dưới, vốn chẳng giấu nổi nhau chuyện gì, huống chi đối phương còn chủ động để lộ cho phía H biết.
Trưởng phòng nhân sự công ty H không giữ nổi bình tĩnh, vội tới nói với H : “Gần đây nhân viên đều đứng ngồi không yên, họ cho rằng, đều làm công việc giống nhau mà nhân viên tầng dưới lại được trả lương cao hơn, hay là chúng ta cũng tăng lương cho nhân viên ?”
H vẫn bác bỏ đề nghị này của trưởng phòng nhân sự. Cô ấy triệu tập toàn bộ nhân viên trong công ty lại để mở cuộc họp, trong buổi họp, H nói : “Tôi biết gần đây mọi người đều có ý kiến với vấn đề tiền lương, nhưng tôi muốn hỏi mọi người, tôi trả lương cho mọi người có thấp không ? Có xứng với công sức các bạn đã bỏ ra không ? Đúng là công ty tầng dưới đã tăng lương cho nhân viên, nhưng tăng hoặc giảm một cách mù quáng đều không phải hành vi lý trí, bọn họ có thể nhận số lương cao đó trong mấy tháng ? Có ổn định không ? Đương nhiên nếu thực sự tiền lương các bạn thấp, công sức các bạn bỏ ra nhiều hơn tôi trả, vậy các bạn có thể tới gặp tôi, chỉ cần các bạn có đầy đủ lí do thuyết phục được tôi, tôi sẽ tăng lương cho các
bạn ngay lập tức.”
Những lời này của H đã làm yên lòng rất nhiều nhân viên, song công ty tầng dưới lại mau chóng bật đèn xanh cho họ : “Đừng chấp nhận lương thấp, chúng tôi hoan nghênh các bạn về với công ty chúng tôi.” Thông tin này lặng lẽ lan truyền giữa các nhân viên công ty H, thế là chẳng bao lâu sau, có rất nhiều người chuyển sang làm cho công ty tầng dưới. Trưởng phòng nhân sự lại tới tìm H : “Đã có rất nhiều người xin nghỉ việc rồi, những người khác cũng đang dao động, tôi nghĩ hay là chúng ta tăng lương cho mọi người đi ? Cứ thế này thì công ty tầng dưới sẽ cướp hết nhân viên của chúng ta mất.”
H kiên quyết nói : “Không cần níu kéo những người đã xin nghỉ việc, cũng không cần nhắc lại chuyện tăng lương, việc anh cần làm lúc này là mau chóng tuyển người mới cho tôi. Cô ta cướp mười người thì chúng ta tuyển mười người. Cô ta cướp năm mươi ngươi thì chúng ta tuyển năm mươi người. Để xem công ty của cô ta có thể nuốt nổi bao nhiêu người.”
Chẳng bao lâu, công ty dưới lầu đã thừa nhân viên, không cướp thêm người nữa. Nhân viên H thấy cô ấy bình tĩnh như vậy, cũng không nghĩ tới chuyện tăng lương nữa. Nhưng lúc này, H lại chủ động tuyên bố tăng lương cho những nhân viên ở lại công ty, khen ngợi sự kiên định của mọi người. Còn những kẻ mà công ty dưới cướp về cũng không được trọng dụng như họ tưởng, trái lại còn xích mích mâu thuẫn với những nhân viên cũ của công ty đó, rất nhiều người thầm hối hận vì đã nhảy việc. Sau hiệp đấu này, công ty
H càng đoàn kết hơn, trong khi công ty tầng dưới lại có bộ máy tổ chức cồng kềnh, hiệu suất làm việc sụt giảm.
Hiệp đấu đầu tiên, H thắng đầu vẻ vang.
Đương nhiên công ty dưới không chịu ngồi yên, họ mau chóng ra đòn thứ hai. Thời điểm đó tầng một của tòa nhà trụ sở công ty H cuối cùng cũng bắt đầu cho thuê, H định mở một cửa hàng Flagship (1) thật hoành tráng ở tầng một, vừa gần trụ sở công ty vừa mở rộng danh tiếng thương hiệu. Khi H vừa thuê vị trí Đông thì công ty tầng dưới lập tức thuê vị trí Tây, cũng định mở một cửa hàng Flagship.
Hiệp đấu mới giữa hai công ty lại bắt đầu, công ty tầng dưới mời công ty thiết kế và trang trí tốt nhất với mục đích mở cửa trước công ty H. Khi họ trang trí vừa xong, H mới bắt đầu trang trí, có điều cô ấy đã bỏ ý định mở cửa hàng Flagship, thay vào đó cô ấy muốn mở một Trung tâm chăm sóc khách hàng dành cho hội viên và khách VIP. Công ty tầng dưới vốn định cướp khách hàng của H, nhưng không ngờ H lại chẳng làm theo lẽ thường mà thong thả lập ra Trung tâm chăm sóc khách hàng, có rất nhiều khách từ cửa hàng Flagship của công ty tầng dưới đã ghé qua Trung tâm của H để trải nghiệm dịch vụ, rồi thành Hội viên của công ty H. Cửa hàng Flagship lại trở thành nơi thu hút khách hàng tuyệt nhất cho công ty H, nhưng đã
trót đầu tư nhiều tiền vào cửa hàng đó như vậy, không phải muốn đóng là đóng được ngay, tức muốn chết mà không thể làm gì.
Hiệp đấu này, H lại thắng một cách vẻ vang.
Công ty tầng dưới ngày càng mất bình tĩnh, họ quyết định đánh H một đòn chí mạng.
Chẳng bao lâu sau, hai công ty lại gặp gỡ trên cùng một lối vào. Lúc chọn vị trí đặt cửa hàng, họ cùng chọn vị trí lối ra vào. Vị trí đó nổi bật, số lượng khách hàng đi qua rất lớn, nếu chỉ có một công ty muốn thuê có lẽ giá chỉ 30 vạn tệ, nhưng bây giờ hai công ty đều vừa ý chỗ đó đương nhiên giá sẽ cao hơn một chút, dự tính là 40 vạn tệ.
Lần này, H nói với mọi người công ty mình : “Không thể nhường bọn họ nữa, lần này nhất định tôi phải giành được vị trí đó, dù giá đội lên đến sáu mươi, bảy mươi vạn thì tôi cũng chấp nhận.” Mọi người nghe vậy thì rất vui mừng, cảm thấy cuối cùng có thể nở mặt nở mày rồi.
Hai bên đều muốn thuê nên phía cho thuê cũng bắt đầu gây khó dễ, họ muốn hai công ty cạnh tranh công bằng. H đề nghị công khai ra giá, ai ra giá cao hơn thì người đó thắng thầu, nhưng công ty dưới không đồng ý, họ kiên quyết đòi ra giá ngầm, H tỏ ra hào phóng mà nói rằng vậy thì cứ làm theo lời công ty dưới.
Ngày đấu thầu, bà chủ của hai công ty gặp nhau trong phòng họp, bề ngoài vui cười nhưng thực ra sóng ngầm cuồn cuộn. Sau đó từng người viết ra giá mình đưa ra, H viết 40 vạn tệ. Bà chủ công ty tầng dưới viết 88 vạn tệ. Trong khoảnh khắc mở thầu, ánh mắt bà chủ nọ có thể giết H cả trăm ngàn lần.
H bước ra khỏi tòa nhà một cách tao nhã, ngẩng đầu nhìn lên trời xanh mây trắng, cảm thấy thế giới này thật rộng lớn. Chẳng bao lâu sau, bà chủ công ty nọ tái mặt bước ra ngoài.
H hòa nhã nói với cô ta : “Chúc mừng cô, thắng thầu như mong muốn.” Đối phương tức muốn suýt phát điên.
Sau mấy hiệp đấu, đối phương đã tổn thất nặng nề, H hành động nhanh như chớp, chiếm lĩnh mấy vị trí cửa hàng đắc địa khác. Bấy giờ công ty tầng dưới chẳng kịp làm gì, quan trọng nhất là ta càng mạnh, địch càng yếu, thực lực của hai bên công ty ngày cành chênh lệch.
Mà bấy giờ, vấn đề từ bộ máy tổ chức bắt đầu lộ rõ, nhân viên công ty H giỏi giang tháo vát, hiệu suất làm việc cao, đảm nhiệm tốt cương vị của mình, công ty vận hành trơn tru. Trong khi công ty dưới quá đông nhân viên, họ xích mích nhau, khi xảy ra sai sót lại đùn đẩy trách nhiệm, hiệu quả công việc ngày càng sa sút.
Bấy giờ bà chủ công ty dù muốn cứu vãn tình thế cũng đã lực bất tòng tâm, trong lúc giận dữ, cô ta liên tiếp đưa ra những quyết sách sai lầm, quả thực là giậu đổ bìm leo.
Cuối cùng H là người chiến thắng.
Chuyện này tôi khâm phục H sát đất, thảo nào mấy năm nay dù thương trường cạnh tranh khốc liệt, nhưng H không những giữ vững thực lực mà còn phát triển vững chắc, đảm bảo địa vị của chính mình.
Tôi chân thành nói với cô ấy : “Cậu thắng trận này quá vẻ vang, rõ ràng là lấy nhu thắng cương, vậy mà cậu chẳng mất một sợi tóc còn đối thủ lại thua tơi bời.”
H vừa uống cà phê vừa cười thản nhiên : “Chỉ là xem ai có nội tâm mạnh mẽ hơn thôi. Khi đối mặt với đối thủ điên cuồng, nếu ta tiếp chiêu thì không chết cũng bị thương, dù cuối cùng chiến thắng chăng nữa, cũng là thắng trong cay đắng, chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề. Mỗi con người chỉ có một đối thủ cạnh tranh duy nhất, ấy chính là bản thân mình, hay đúng hơn là nội tâm của chính mình, cho nên cô ta cũng không thua dưới tay tớ, mà thua chính bản thân cô ta. Nếu một người không bị yếu tố bên ngoài trói buộc thì chắc
chắn người đó sẽ thành công trong cuộc sống.”
Mỗi khi bị cuộc sống, tình yêu, sự nghiệp ngáng đường, chúng ta giơ tay đầu hàng, tưởng rằng bản thân chịu thua cuộc sống, chịu thua tình yêu, chịu thua sự nghiệp. Nhưng thực ra chúng ta chỉ thua chính mình, thua bởi nội tâm nóng nảy, lo âu và sợ hãi của bản thân. Dù ở giai đoạn nào của cuộc đời, người có nội tâm mạnh mẽ sẽ không bao giờ sống thua kém, mọi thử thách và cản trở đều chỉ là bài học quý giá cho cuộc sống sau này mà thôi.
Flagship (1) : Cửa hàng Flagship thường to nhất và ấn tượng nhất so với tất cả những cửa hàng còn lại của thương hiệu. Mục đích của Flagship không nhắm vào lợi nhuận mà quan trọng nhất là phải truyền tải hình ảnh, thu hút chú ý vào thương hiệu, khẳng định đẳng cấp và giúp thương hiệu nổi bật so với các đối thủ.