Cái hôn ban đầu còn dịu dàng, nhè nhẹ vụn vặt, nhưng khi cánh tay y dần quấn lên, Trần An Tu cảm thấy rõ ràng sức lực trên người y nặng hơn không ít, y lập tức hối hận vì hành động không thèm suy nghĩ của y, muốn quay đầu né tránh theo bản năng, nhưng hiển nhiên Chương Thời Niên cũng không tính buông tha y vào lúc này, đầu lưỡi ấm áp xâm lấn trong khoang miệng y, kỹ xảo dây dưa mãi chẳng ngừng, sắp không thở nổi nữa, lòng rầu rĩ nhưng lại có xao động không rõ từ từ sinh sôi.
Một lúc sau, Chương Thời Niên cuối cùng cũng không chịu nổi, không vì lý do gì khác, chỉ vì mặt nhóc kia đỏ lừ, cánh tay bám trên cổ hắn cũng siết càng chặt hơn, sắp vít nghẹt cổ hắn, tình hình này nhìn kiểu gì cũng không giống kích động, rõ ràng là nghẹt thở, Chương Thời Niên nhịn cười mổ chóc một cái trên môi Trần An Tu, nói, “An Tu, dùng mũi hít thở.”
Một người đàn ông hai mươi mấy tuổi mà vẫn không biết cách hôn, đó là một chuyện cực kỳ mất mặt trong quan niệm của Trần An Tu. Trước đây, người khác không biết thì thôi, bây giờ bị Chương Thời Niên phát hiện ra, còn bị vô tình vạch trần ngay trước mặt hắn, ai kia lập tức thẹn quá thành giận, phản ứng đầu tiên là một tay bóp lấy cổ Chương Thời Niên, nhìn là biết chuẩn bị giết người diệt khẩu, ý đồ tiêu hủy nhân chứng duy nhất biết được chân tướng.
Còn Chương Thời Niên thì không thấy khẩn trương chút nào, hôn nhẹ cằm y, không hề hoang mang ôm hông y, không biết chạm phải vị trí nào, Trần An Tu chỉ cảm thấy bên hông tê rần, sức lực toàn thân thoáng cái bị rút sạch.
Trần An Tu nằm ngửa người trên sô pha, trợn to hai mắt không cam lòng, làm ra vẻ như giãy chết, “Chương Thời Niên, anh quá hèn hạ, ngấm ngầm chơi hiểm.” Nhưng đây là chiêu thức gì, cảm giác rất dễ dùng.
Chương Thời Niên vênh vênh nhướn mày, trên mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo chẳng mấy khi có trước mặt người ngoài, cười nói, “Đây cũng không phải chiêu hiểm, đây là võ thuật chân chính, có muốn tôi dạy cho cậu hai chiêu không?”
Tuy Trần An Tu động tâm, nhưng đã phải chịu nhiều thua thiệt trước mặt Chương Thời Niên, hiện tại y đã khôn ngoan hơn, đời này làm gì có chuyện ăn không phải trả tiền, “Thử nói trước về điều kiện xem nào.”
“Cậu biết tôi muốn gì mà.”
Trần An Tu rất muốn giả ngu lừa gạt cho qua, nhưng dưới ánh mắt áp bức của Chương Thời Niên, đó cũng không phải chuyện dễ dàng, “Chuyện đó à, thế thôi.” Gạt bỏ hẳn, căn bản không có cơ thương lượng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT