Trần An Tu gọi điện cho mẹ, dặn bà đóng kín cửa, nghỉ ngơi sớm chút, lúc cúp điện thoại mới phát hiện Chương Thời Niên một tay ôm Tấn Tấn, một tay còn phải cầm ô, y cũng không phải người vô lương âm, vội vươn tay nói, “Đưa Tấn Tấn cho tôi, nó nặng lắm đấy.”
Chương Thời Niên nhét ô vào tay y, “Nó đang ngủ, đổi tới đổi lui dễ làm nó tỉnh.”
Trần An Tu há hốc miếng, rốt cuộc là con ai vậy, nhưng cái tay cầm ô của y vẫn nghiêng về phía hai người kia.
“Đi gần vào.” Chương Thời Niên rất sợ đánh thức bé, cố ý nói thật nhỏ.
Xét đến diện tích ô có hạn, yêu cầu này của Chương Thời Niên cũng rất hợp lý. Nhưng y dựa vào thêm chút nữa là sát sàn sạt với hắn rồi.
Chương Thời Niên thấy y không nhúc nhích, một tay ôm Tấn Tấn, tay kia kéo bờ vai y vào lòng, trong đêm mua lạnh lẽo này, hai lớn một nhỏ chen chúc dưới một tán ô, nhìn từ xa trông thân mật như người một nhà, cảm giác còn rất ấm áp, tuy nhiên có người lập tức phá hỏng bầu không khí, nói luyên thuyên một hồi, sau đó chạy trốn khỏi lòng Chương Thời Niên mà không hề lưu luyến.
Bước lên bậc thang vào biệt thự, Chương Thời Niên ôm bé con, Trần An Tu cụp ô, đi mở cửa trước, tiếp đó đẩy cửa bật đèn, Chương Thời Niên ôm Tấn Tấn đi vào cửa đổi giày.
“Để tôi ôm Tấn Tấn lên tầng trước.”
“Ừ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play