Nghẹ mẹ Trần kể lại nguyên nhân, mọi người đều cười ngất, ba Trần cũng nói: “Mạo Mạo nhà chúng ta lớn lên rất hiểu chuyện nhỉ, biết để dành đồ ăn cho anh trai nữa”
Trần An Tu thay khăn giấy mới kẹp vào quyển sách tiếp tục thấm hút vết dầu, nghe ai nấy đều bênh vực Mạo Mạo liền bác bỏ, "Nó chỉ biết nghịch ngợm thôi, sao có thể hiểu nhiều như vậy được, mọi người đừng viện cớ dùm nó nữa", tuy nói như vậy, nhưng cũng không có ý định giáo huấn cu cậu
Nói chuyện một hồi, nước trong ly hơi lạnh, ba Trần hắt ra ngoài chuẩn bị rót nước mới vào, Chương Thời Niên liền khom người xách bình thủy lên
Lúc này bên ngoài hình như mưa lớn hơn, mẹ Trần tới cửa nhìn thoáng ra ngoài một cái, “Hai tháng trước lúc còn mùa khô, mỗi ngày ngóng trông có mưa, ông trời không nhiễu cho một giọt. Giờ còn chưa tới một tháng nữa là tết, ngược lại vừa đổ mưa vừa tuyết rơi mãi không dứt, cứ như thế này đến tết muốn ra khỏi cửa cũng khó”
“Mình ở chổ này coi như là rất tốt rồi, quanh năm ôn hòa không có hạn hán hay lũ lụt, có chút mưa hay tuyết tính là gì. Đừng nói là phía đông bắc, con mới vừa coi tin tức, phương bắc của mình có hai thành phố, bên kia tuyết rơi, phải dùng tới mấy xe ủi đất xúc tuyết lên một lượt đó”
“Con không nói mẹ suýt chút nữa liền quên, sắp bảy giờ rưỡi rồi, mau chuyển kênh, bật kênh truyền hình trung ương đi, chút nữa có dự báo thời tiết, vừa nãy kênh tỉnh có dự báo thời tiết mà quên coi”
Remote đang ở ghế sô fa chỗ ba Trần ngồi, ông đang xem kịch, lẩm bẩm một câu còn sớm mà, nhưng vẫn thành thật mà chuyển kênh. Mới vừa đổi kênh, mọi người còn chưa nhìn qua, liền nghe ba Trần vỗ đùi cái bốp, chỉ vào màn hình kêu lên, “Mọi người nhìn xem, người này có phải bác cả của Tấn Tấn không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play