Trần An Tu biết ba ba nói có hơi khoa trương, nhưng cán bộ thôn bây giờ đúng là rất khó làm, đặc biệt là vấn đề liên quan tới tiền. Dân chúng cũng đâu giống như trước kia, lãnh đạo nói cái gì liền nghe cái đó, họ đều có suy nghĩ của riêng mình, “Thôn chúng ta đại khái phải bỏ ra bao nhiêu tiền?”
Ba Trần nói ra một con số
"Tiền quả thật không ít", loại chuyện sửa đường này rất tốn kém, lại thêm phí đền bù di dời mấy cửa tiệm xung quanh. Chia đều ra từng nhà mà nói, khẳng định mỗi nhà cũng phải ra hơn mười vạn. Nếu có người sẵn lòng, thì số tiền này tất nhiên cũng chẳng đáng vào đâu, nhưng bây giờ đa số mọi người đều không đồng ý, mười vạn liền thành con số lớn
Với Trần An Tu, hắn tuyệt đối tán thành việc sửa đường, cái cua quẹo kia nằm giữa cửa hàng vật liệu và quán cơm nhỏ, mỗi ngày số lần người trong nhà đi tới đi lui đếm không xuể, loại chuyện ngoài ý muốn này cũng đâu thể nào dự đoán trước được. Ba Trần và Tấn Tấn thường xuyên ra ngoài, ít nhiều gì cũng phải đi qua đoạn đường đó, nếu như đường sửa xong, không chỉ với nhà bọn họ, mà đối với người trên trấn cũng an toàn hơn. Hiện tại người lên núi du lịch rất nhiều, du khách lái xe lên đây sẽ an toàn hơn, dĩ nhiên đối với cái loại thích đua xe này cũng phải nghĩ ra biện pháp ngăn chặn, nhưng bây giờ mọi người đều không đồng ý, tiền ở đâu ra mà làm đây?
Trên người hắn đâu có số tiền lớn như vậy, Chương Thời Niên có lẽ là có khả năng, nhưng như thế có phải quá phách lối hay không? Quan hệ của hai người vốn đã khiến người ngoài lườm nguýt, giờ lại đột nhiên xuất ra một số tiền lớn như vậy, cho dù vì mọi người làm việc tốt, cũng khó tránh khỏi sẽ bị người ta ở sau lưng nghi ngờ nói này nói kia. Sự việc xử lý không tốt có thể sẽ rước lấy phiền phức về sau, đến lúc đó muốn thu dọn cục diện càng khó hơn.
Mẹ Trần đến sân phơi hết quần áo, vào cửa nói, "Hai cha con ông lo lắng cái gì, không biết còn tưởng rằng hai người cầm lương chủ nhiệm với thư ký nên phải có trách nhiệm đó. Tôi biết cha con ông muốn sửa đường, nhưng chỉ nhà chúng ta góp tiền cũng có sửa được đâu. Đợi vài hôm đợi ý kiến của những người khác xem sao, lúc đó nếu mọi người đều đồng ý, tôi sẽ đưa tiền, góp nhiều hơn người khác một ít cũng được". Từ lúc Tấn Tấn và Mạo Mạo suýt chút nữa bị Lục Triển Triển lái xe đụng vào từ năm ngoái, đến nay bà vẫn không dám cho mấy đứa cháu nhà mình đi ngoài đường một mình nữa
Trần An Tu thấy thời gian đã trễ, ba ba vừa mới trở về, liền gật đầu quay về phòng mình. Chuyện sửa đường cũng chẳng phải hai ba ngày là có thể giải quyết xong, chỉ đành giống như mẹ nói, đợi xem tình hình thế nào, hoặc là chờ Chương Thời Niên trở về, thương lượng với y thử, đầu óc người nọ rất tốt, có lẽ sẽ nghĩ ra được biện pháp nào đó
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT