Trần An Tu bên này hồn nhiên chẳng hề biết mình bị đủ cả hai vợ chồng Trần Thiên Tề nhớ thương. Hắn ăn cơm trưa rồi theo thường lệ rồi ở lại quán cơm nhỏ phụ trách tính tiền cho khách. Qua giữa trưa, trời nắng rất gắt, đoàn du lịch vừa mới ăn xong đang lúc hoạt động tự do, họ dạo quanh các sạp hàng của nhiều nhà trên trấn, có khi lựa chọn mua vài thứ. Sạp hoa quả trước cửa tiệm cơm nhà Trần An Tu có đông người vây quanh nhất, trái cây ngon là một lý do, nguyên nhân chủ yếu hai tên béo ú kia kìa. Hai nhóc cũng rất biết níu chân khách nha, đặc biệt là du khách nữ, mua đồ xong cũng chẳng muốn rời đi, vây quanh chơi đùa với tụi nó. Có lần Trần An Tu ra cửa xem thử thì thấy trong túi hai cu cậu được nhét đầy thức ăn, ông ba Giang đang vội, vừa trả lời câu hỏi của khách, vừa phải phân tâm để ý hai đứa.
Trần An Tu biết ông ba Giang đi lại không tốt, sợ hai thằng nhóc nghịch ngợm này gây thêm phiền toái cho ông, dùng khoảng trống giữa những lúc tính tiền thường xuyên chạy ra trông chừng. Lúc này thấy ngoài sạp bu đông như kiến, liền đi tới dự định muốn ôm hai nhóc đi, hắn vỗ vỗ tay gọi: "Mạo Mạo, Quả Quả".
Mạo Mạo nghe được giọng nói của ba liền cười khanh khách, tay nhỏ chống lên chiếc đệm hương bồ, quệt quệt mông bò dậy, giang hai cánh tay vui vẻ đi tới gần.
Trần An Tu ôm bé vào trong ngực, hôn nhẹ lên cái mặt béo tròn nói: “Ba ôm con đến chỗ bà nội ngủ trưa nhé?”
Mạo Mạo vùi đầu vào cổ ba, cười toe toét, mái tóc mềm mại của bé cọ nhẹ vào mặt Trần An Tu khiến hắn có chút ngứa ngáy.
Đường Quả có lẽ cũng mệt rồi, trên mặt không có biểu tình gì, đi tới bên cạnh Trần An Tu, đầu nhỏ tròn tròn dựa vào vai hắn gục xuống, muốn ngủ lắm rồi đó.
Trần An Tu đồng thời ôm luôn Đường Quả vào trong ngực, thật là có trọng lượng nha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play