Điểm tâm nhà Lâu Nam là mua sẵn nên rất nhanh chóng, Trần gia bên này bởi vì tự nấu, nên giờ vẫn còn vội vàng chưa xong. Đường Cầu từ lúc lên núi liền ăn ở trong nhà Trần An Tu, ban ngày cùng Tấn Tấn dẫn Dược Nhiên và Đào Đào đi chơi khắp nơi, buổi tối thì ngủ cùng phòng với Tấn Tấn.
Đường Cầu tuy rằng có chút ngang bướng, nhưng là một cậu nhóc vô cùng khẳng khái. Nhóc rất thích chơi đùa, cũng biết chăm sóc người khác, bằng không sao mới chỉ gặp hai ngày, mà Dược Nhiên cùng Đào Đào cứ thích đi theo sau mông, kêu anh Đường Cầu ơi anh Đường Cầu à liên tục. Đối với việc này Đường Cầu rất cao hứng, chỉ có một điểm nhỏ buồn bực là, Dược Nhiên và Đào Đào gặp Tấn Tấn liền kêu chú nhỏ, còn gọi nhóc là anh. Cứ như vậy khiến nhóc luôn cảm thấy mình thấp hơn Tấn Tấn một bậc, rõ ràng là nhóc lớn hơn nha, dựa theo tuổi tác thì Tấn Tấn còn phải gọi nhóc một tiếng anh trai đó.
"Cậu nằm mơ đi", trong khi ba ba ở nhà còn làm điểm tâm, Tấn Tấn lúc này đang ở bãi sông dựng giá vẽ vẽ tranh. Mặt trời vừa mới mọc lên, sương mù buổi sáng có màu trắng sữa còn chưa tan hết. Giữa những tia nắng ban mai, mấy con thủy điểu đứng ở chỗ nước cạn ven sông rửa mặt chải lông. Bây giờ đang ngày mùa, người trên trấn lúc này phần lớn đều đã rời giường, đối lập với bên ngoài dần dần bắt đầu rộn ràng, thì nơi đây vắng lặng lại có vẻ thanh nhàn ưu nhã.
Tấn Tấn khom xuống gần nữa người, trên bức tranh đã xuất hiện một dãy cỏ lau vàng úa, Đường Cầu ngồi trên bãi sông, hai tay ôm lấy chân Tấn Tấn nói: "Tớ nói sai chỗ nào, tớ so với cậu còn lớn hơn nha, cũng chưa từng nghe cậu gọi tớ là anh trai một lần nào".
Tấn Tấn lấy cọ vẽ gõ vào gáy Đường Cầu một cái, nói: “Cậu có thể thành thật ngồi đợi bên cạnh hay không?”
"Vậy cậu thuyết phục Dược Nhiên và Đào Đào đi, để tụi nó cũng gọi tớ là chú nha?".
“Sao cậu không tự nói?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT