Đổi người ư? Chịu trách nhiệm ư? Chương Thời Niên nói sao mà thoải mái thế? Trần An Tu nghi ngờ quay đầu lại nhìn hắn, “Có phải ngày trước hai người từng có… xung đột gì trong chuyện làm ăn không?” Y muốn hỏi vậy từ lâu lắm rồi.
“Không sao, em nghĩ nhiều quá rồi đấy.” Trước khi quen biết An Tu, hắn và Lục Giang Viễn chỉ có thể tính là quen biết ở mức gặp mặt chào hỏi nhau thôi. Hai người có thể đi đến quan hệ hợp tác như ngày hôm nay là nhờ có nhân tố như An Tu tác dụng đến, tuy rằng bản thân đương sự chả hề nhận ra.
Trần An Tu cũng mong là y nghĩ nhiều, y không trông chờ việc hai người này yêu thương nhau, nhưng ít ra cũng đừng là địch thủ, “Vậy chú Lục liệu có phải ngồi tù không?”
Chương Thời Niên nhấc hông Mạo Mạo lên cho bé đứng trên chân hắn, “Việc này còn phải xem kết quả điều tra.”
“Vậy tức là có khả năng rồi, sao tự dưng lại xảy ra chuyện lớn thế nhỉ?” Cũng không biết cậu út đã biết chưa nữa? Áp suất nước không ổn định, vòi nước y cầm trong tay nghe có hai tiếng ùng ục vang lên rồi dòng nước phun lướt qua cây sồi xanh bên cạnh cửa, phụt thẳng ra cổng. Lâm Trường Ninh đẩy cửa đi vào, áo khoác bị phụt ướt một bên, y lấy tay cản lại theo bản năng.
“Ba…” Trần An Tu xoáy tắt vòi nước, vứt ống nước vào bụi hoa tường vi đang nở rộ bên tường, “Không phải ba ra đảo rồi sao?” Ba y sắp phải đi Mỹ liền một mạch mấy tháng nên hai hôm vừa rồi ba ra đảo Lâm gia để ở với ông bà ngoại.
Lâm Trường Ninh vẫy nước trên tay, bất đắc dĩ cười đáp, “Có ai tưới nước như con không? Sắp làm ngập cả cái sân này rồi đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT