Chuyến bay đi Mỹ của Lâm Trường Ninh khởi hành vào sáng sớm ngày hôm sau, bởi vậy y phải dừng lại Thượng Hải một đêm. Chương Thời Niên đề nghị tìm người ngầm chăm sóc cho cậu, Trần An Tu biết dạo này bên nhà họ Lục khá rối ren, sợ cậu út bị liên lụy nên cũng không từ chối, có điều sợ cậu út sinh nghi nên cũng không nói với cậu. Tình hình hiện tại là người đi đón cậu căn bản không nhìn thấy cậu út.
“Có thể là do bỏ sót không?” Dù sao sân bay rộng như thế, lối ra cũng không phải chỉ có một.
Chương Thời Niên phủ định khả năng này, “Khả năng này không lớn, họ đều là người đã được đào tạo chuyên nghiệp, anh gọi điện tới là muốn hỏi em, em có chắc là tự mình đưa cậu út tới sân bay chứ? Có chắc là cậu ấy lên máy bay rồi chứ?”
“Chắc mà, tôi tận mắt thấy cậu ấy đi qua lối soát vé mà.” Lúc gần đi cậu út còn dặn y, bảo y về nhà sớm, cậu tới nơi sẽ gọi điện cho y mà.
“Thế thì em đừng sốt ruột vội, để anh cho người đi điều tra thử xem, nếu ở sân bay thì chắc không có vấn đề gì lớn đâu.” Vấn đề bảo vệ của sân bay được thực hiện khá tốt, cho dù có người ra tay với Lâm Trường Ninh thì chắc cũng sẽ không chọn ra tay ở nơi công cộng như thế.
“Được, vậy anh điều tra trước đi, tôi đợi tin tức đấy.” Ngắt cuộc gọi với Chương Thời Niên, Trần An Tu lại sốt ruột gọi cho Lâm Trường Ninh một cuộc nhưng vẫn không thể kết nối được, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì chứ, y không thể bình tĩnh nổi. Y chà xát mặt, ra sức xốc tỉnh bản thân, hiện giờ y không thể tự làm bản thân mình rối loạn được, cậu út có phải đã xảy ra chuyện hay không y còn chưa biết.
“An Tu, sao một mình đứng trong sân thế?” Chương Vân Chi và Qúy Trọng Kiệt lững thững đi từ ngoài cổng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play