Sau khi đưa ra lựa chọn khó khăn để tiếp tục sống, Nhân Giai cảm thấy một chút nhẹ nhõm, như thể một phần nặng nề trong anh đã được gỡ bỏ. Tuy nhiên, dù anh đã cố gắng sống với những kỷ niệm của Phùng Thu, sâu trong lòng anh, vẫn có một khoảng trống mà không gì có thể lấp đầy. Cuộc sống của anh trở lại nhịp sống bình thường, nhưng nó không còn vui vẻ như trước. Anh làm việc chăm chỉ hơn, dành thời gian cho bản thân, nhưng tất cả chỉ để tìm cách che giấu nỗi đau chưa nguôi.
Một buổi chiều, khi Nhân Giai đang dạo bước trong khu phố quen thuộc, một bóng dáng mảnh mai đột ngột thu hút ánh nhìn của anh. Cô gái ấy đi qua anh một cách nhanh chóng, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Nhân Giai cảm thấy như thời gian đã dừng lại.
Ánh mắt cô ấy, dù không giống hệt Phùng Thu, nhưng lại mang một nét gì đó rất quen thuộc. Cách cô ấy mỉm cười, cách tóc cô ấy buông dài, cách mà ánh nắng chiều nhuộm vàng lên làn da sáng mịn, tất cả dường như khiến Nhân Giai bị cuốn vào một ký ức không thể nào quên.
Cảm giác này là gì? Anh không thể lý giải nổi. Một phần trong anh muốn quay lại nhìn theo cô gái ấy, một phần lại sợ rằng đó chỉ là một ảo giác, một bóng hình của Phùng Thu mà tâm trí anh tạo ra để đối phó với sự cô đơn.
Nhưng rồi, có một sự thôi thúc kỳ lạ khiến anh bước theo cô gái đó.
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play