Dương Kim Sơn tức giận, vừa giơ tay muốn đánh lần nữa, Chu Đình Đình lạnh lùng nói: “Tôi đã viết thư cho gia đình rồi, nếu tôi mà chết một cách vô cớ thì đó chắc chắn là do hai cha con nhà anh hại. Tôi nói cho anh biết, cha tôi có một đồng chí cũ làm cảnh sát, còn là một cán bộ. Dương Kim Sơn, anh đừng tưởng rằng hai cha con anh có thể một tay che trời ở cái thôn Dương Thụ này. Nếu tôi mà chết, các người đừng hòng được sống nổi!”
“Cô đang lừa ai vậy? Cô nghĩ tôi sẽ sợ cô sao?”
Tuy rằng ngoài miệng Dương Kim Sơn vẫn cứ chửi bới dữ dội nhưng tay của gã thì lại bỏ xuống, rồi hùng hổ bỏ đi.
Chu Đình Đình thở phào nhẹ nhõm, tất cả những gì cô ta nói đều là giả. Cha mẹ của cô ta chỉ là những công nhân bình thường, không quyền không thế, cũng không có đồng đội cũ nào, may là Dương Kim Sơn tin.
Bây giờ cô ta nhất định phải gả cho Dương Kim Sơn, với tư cách là con dâu của đại đội trưởng, giáo viên thay thế của trường tiểu học trong thôn phải là cô ta.
Thẩm Mặc lại đi vào trong trấn tìm Đoàn Hồng Ba để bày tỏ sự lo lắng của mình.
“Có anh chăm sóc, cậu lo lắng cái gì?” Đoàn Hồng Ba cảm thấy anh buồn lo vô cớ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play