"Tất nhiên cô không phải người xấu rồi. Dương Kim Sơn và Chu Đình Đình mới là người xấu."
Thẩm Mặc nhẹ nhàng an ủi. Ngoài mặt cô gái này tỏ ra là mình ổn nhưng thật ra trong lòng cô vẫn để ý. Sao cô có thể là người xấu được cơ chứ? Cô chỉ là con cừu nhỏ bị bắt nạt đến đường cùng không thể làm gì khác nên buộc phải phản kích thôi.
Đường Giảo Giảo phấn khởi hẳn lên, cảm thấy Thẩm Mặc không hổ là người phe mình, nói chuyện xuôi tai thật sự.
"Còn hai ngày nữa tôi phải về quân đội rồi, nếu có chuyện gì xảy ra thì cô cứ viết thư cho tôi." Thẩm Mặc nói
Đường Giảo Giảo gật đầu, dáng vẻ cực kỳ khôn khéo, càng nhìn Thẩm Mặc càng không yên tâm.
Anh cảm thấy để cô ở lại thôn Dương Thụ một mình chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp, mặc dù có Đoàn Hồng Ba để mắt nhưng anh vẫn không yên tâm nổi.
Dù sao thì cô cũng là ân nhân đã từng giúp anh một việc lớn, anh cảm thấy mình lo lắng cho cô cũng là chuyện bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play