Ông chủ Triệu ngẩn người một lúc rồi ra lệnh cho thủ hạ đem hai cặp đèn lớn đến. Một tên lấy tấm ván gỗ che chắn tất cả các cửa sổ trong điện, tên còn lại chỉnh công suất của bốn ngọn đèn lên mức cao nhất, cùng bật, cùng tắt, ánh sáng chớp tắt liên tục giống hệt tia chớp, khiến Tiểu Thực không sao mở mắt ra được.
Đúng lúc đó, trân vách tường bỗng xuất hiện một con rồng sáng lấp lánh.
Nó có vảy màu vàng kim, năm móng vuốt giương lên. Theo ánh sáng chớp tắt của ngọn đèn, con rồng trên tường dao động như đang bay lên. Viên bảo châu trong tay vị thần kia cũng hiện ra rõ ràng, tỏa sáng cùng rồng vàng. Rồng vàng cưỡi gió mà bay. Lúc này, những đám mây đầy màu sắc trên bức tranh bỗng nhiên biến đổi, trở nên nhấp nhô hệt như những dãy núi trùng trùng điệp điệp. Trên một ngọn núi có một dòng thác màu vàng, tựa như từ trên trời đổ xuống, ào ào chảy qua ba tầng núi.
“Lư Sơn!” Phương Hồng Khanh buột miệng thốt ra.
Ông chủ Triệu liếc mắt ra hiệu cho thuộc hạ, Kim đại ca liền tắt đèn. Rồng vàng, viên bảo châu, dãy núi, thác nước, tất cả đồng loạt biến mất. Ông chủ Triệu cười híp mắt, nói ra hai chữ:
“Gỡ ra!”
Kim đại ca cùng mấy tên trộm mộ kia lập tức đến trước bức tường, bắt đầu nạy bề mặt tường ra. Phương Hồng Khanh vội vàng tiến lên ngăn cản, liền bị một gã hung hăn đấm vào bụng, còn giơ chân đạp thêm một cú. Phương Hồng Khanh ngã xuống đất, gào to: “Ông chủ Triệu, lúc nãy ông đã hứa sẽ không phá hủy bức tranh tường mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play