Edit : Muzik

Beta : Muzik

 

Chung Ly Đình Châu vừa trở lại sau khi đánh một người chạy đến khiêu chiến, nghe thấy máy truyền tin truyền đến tin nhắn mới.

 

Vừa mở ra anh liền thấy một tin nhắn từ Cao Hàn.

 

“Con trai Phú Quý của anh thăng cấp.”

 

Chung Ly Đình Châu bất giác run nhẹ tay, khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra một lời khó nói, biểu tình hết sức phức tạp.

 

Con trai?

 

Bọn họ đều có con trai rồi sao?

 

Không biết người nào đó đã hiểu sai ý, Cao Hàn đến đại viện quân khu , nhìn thấy cha mẹ.

Cha mẹ Cao đã nhận được tin cậu sắp đến, mẹ Cao còn chuẩn bị điểm tâm cho y.

 

“Mẹ, con định luyện cho mẹ và cha một kiện pháp khí.”Cao Hàn vừa mới nói được một câu đã bị mẹ Cao đánh gãy “Cái này không vội.” MẹCao vừa nghe đến vậy đã ngắt lời cậu, “Dạo này con vất vả rồi, nghỉ ngơi một chút đi, đây là mẹ làm điểm tâm, con trước kia rất thích ăn, thử xem tay nghề của mẹ có còn như trước không.”

 

Cao Hàn bị ép ngồi xuống ghế, trong lòng cảm thấy ấm áp.

 

Cậu ăn thử một miếng.

 

“Thế nào? Mẹ con nấu ăn không tồi đi?” Cha Cao cũng vui vẻ nhìn con trai.

 

“Khá tốt.” Cao Hàn mặt vô biểu tình nuốt miếng điểm tâm đã dính thành một cục trong miệng.

 

“Ăn ngon thì ăn thêm một miếng nữa đi.” Cha Cao lại lấy một miếng đưa tới.

 

Cậu không nhận, “Cha cũng ăn đi, khẩu vị con hơi thay đổi, không còn thích ăn ngọt nữa.”

 

“Không ngọt a.” Cha Cao nói tự nhiên, tiếp tục đưa miếng điểm tâm vào miệng.

 

Cao Hàn nhìn biểu cảm của cha mình, không giống như giả vờ, cuối cùng cậu cũng hiểu ra một sự thật, mẹ Cao có thể không có tài năng bẩm sinh về việc làm điểm tâm, nhưng ch Cao chắc chắn đã giúp bà chế biến nó.

 

“Đây là món mẹ làm cho con ăn, đừng ăn hết nhé.” Mẹ Cao không nhận ra món ăn của mình có vấn đề, còn trách móc cha Cao .

 

“Không sao đâu, cho cha ăn đi, con không thích ăn nữa, về sau không cần làm nữa.” Cao Hàn bình tĩnh nói.

 

Cao mẫu thấy cậu chỉ ăn một miếng rồi không ăn tiếp, tưởng cậu thật sự không thích ăn điểm tâm, nên không ép buộc nữa.

 

“Mẹ, đây là con luyện chế Linh Khí cho mẹ, mẹ xem có ổn không?” Cao Hàn sợ Cao mẫu lại nhắc đến chuyện điểm tâm, liền lấy Linh Khí ra cho bà xem.

 

“Linh Khí?” Mẹ Cao sửng sốt mốt chút, bây giờ bà không còn là người mới bắt đầu, bà hiểu rằng Linh Khí khác với pháp khí, mà vấn đề là con trai bà đã có thể luyện chế Linh Khí sao? Bà nghe nói Linh Khí không phải ai cũng có thể luyện chế.

 

Cao Hàn đã quyết định luyện một cây roi Linh Khí cho Cao mẫu, sau khi nghĩ tới nghĩ lui, cậu vẫn là cảm thấy roi sẽ dễ dàng sử dụng hơn.

 

“Con trai, còn của cha đâu?” Cao phụ ăn thêm một miếng điểm tâm, vừa vỗ vỗ tay rũ vụn thức ăn, vội vàng hỏi.

 

“Cả cha cũng có, của cha là Linh Khí phòng ngự.” Cao Hàn tùy tay lấy ra một cái pháp khí thứ hai.

 

Cao Hàn không mua được phù chú thượng cấp, nên tất cả các phù chú trên pháp khí đều trống không.

 

Cha mẹ Cao không thèm để ý, lần trước bị tập kích bất ngờ khiến họ biết được tầm quan trọng của một món pháp khí tốt.

 

Bất quá hai người lại có mục đích khác, họ muốn trở nên mạnh mẽ hơn ,không phải vì bản thân, mà là vì con trai.

 

Chỉ khi bản thân trở nên mạnh mẽ, họ mới có thể không liên lụy đến con trai.

 

Khi mới bắt đầu tu luyện, hai vợ chồng đã thỏa thuận rằng, nếu quyết định đi theo con đường này, họ phải nhất định rằng mình không được kéo chân con trai. Không để cậu lo lắng.

 

Đây là hai vợ chồng sớm liền có chung nhận thức , nếu không phải thời điểm lúc trước bị người theo dõi, có lẽ họ đã không kéo dài sự tình này mà sớm nói cho con trai.

 

“Con trai, hiện giờ con có phải rất lợi hại không?”Mẹ Cao sống trong quân khu đã lâu, cũng gặp không ít người, nên nghe được nhiều chuyện.

 

Bà biết rằng ở độ tuổi như con trai bà, rất ít khí sư có thể luyện thành đỉnh cấp pháp khí, chưa nói đến Linh Khí, mà con trai bà mới học chưa được một năm, giờ đã có thể luyện thành Linh Khí.

 

Cao Hàn không nghĩ mẹ Cao sẽ hỏi như vậy, bình tĩnh gật đầu, “Có thể nói như vậy.”

 

Cậu lại bổ sung thêm một câu, “Với những thiên tài học lâu năm, giờ con vẫn chưa thể so với họ, nhưng nếu so với đại đa số người khác, còn có thể .”

 

Mẹ Cao tức khắc cười, “Con trưởng thành rồi, sau này lại phải bảo vệ chúng ta.”

 

Cao Hàn cũng cười, " Con cái bảo vệ cha mẹ, đó chẳng phải là lẽ đương nhiên sao?”

 

Cha Cao  ngơ ngác, “Hai mẹ conđang nói gì vậy?”

 

Cao Hàn nói, “Cha, người thấy Linh Khí này thế nào?”

 

“Khá tốt, có một sức mạnh cường đại, khác với pháp khí trước đây.”

 

Cao phụ cả ngày mê mẩn với việc vẽ bùa, đó không phải sở thích thông thường như vẽ tranh, mà là một công việc yêu cầu cả thể xác và tinh thần, mỗi lần hoàn thành, ông lại cảm thấy mình mạnh mẽ hơn, vì vậy ông càng thêm trầm mê.

 

Ông không giống Cao mẫu, chỉ trong vài ngày mà đã nắm được nhiều thông tin về quân khu, còn cha Cao thì vẫn luôn trong trạng thái không biết gì.

 

Cha Cao vừa nói vừa lấy ra một quả phù chú, bỏ vào trong phù đương.

 

Linh Khí vang lên một tiếng, giống như có một lớp quang sáng từ thân khí lóe lên, rồi sau đó lại bình tĩnh trở lại.

 

Khi kích hoạt Linh Khí, một luồng hơi thở cổ xưa tỏa ra, một lực lượng mạnh mẽ, chỉ khi ở gần mới cảm nhận được.

 

“Đây là thượng cấp phù chú?” Cao Hàn chú ý đến cấp bậc của phù chú, không ngờ cha lại có thể vẽ được phù thượng cấp. Cậu còn nhớ lần trước cha đưa cho cậu mấy xấp phù chú, cũng chưa qua bao lâu.

 

Mẹ Cao nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của con trai, giải thích: “Thật ra cha con đã có thể vẽ phù, chỉ là tu vi không đủ để vẽ ra những phù chú cao cấp như trước.”

 

Công pháp song tu tuy nhanh hơn, nhưng xung quanh linh khí vẫn có yêu cầu. Dù tu vi của họ tăng nhanh, nhưng không thể từ không có gì mà có được ngay lập tức.

 

“Đây là linh thịt, bên trong chứa đầy linh khí, mỗi bữa ăn một ít là đủ, nhưng đừng ăn quá nhiều, vượt quá khả năng của cơ thể sẽ không tốt.”Lần này, Cao Hàn cũng mang linh thịt đến , ngoài Linh Khí, y còn muốn đưa cho họ chút linh thịt.

 

Cậu cũng không có nhiều linh châu, nhưng có được một ít từ Thẩm tướng quân, đủ cho họ tu luyện lâu dài.

 

Mẹ Cao mở ra trong đó có một cái đạo cụ trữ vật ,tất cả đều là linh thịt, “Có phải hơi nhiều quá, liệu có đủ cho con không?”

 

“Con còn có rất nhiều, không cần lo lắng, ăn hết rồi bảo con, không có thì con sẽ đi mua thêm. Linh thịt có thể tìm mua được, chỉ là hơi đắt thôi, nhưng hiện tại con không thiếu tiền.”

 

Khi nhắc đến tiền, Cao Hàn định chuyển tiền cho họ, nhưng bị ánh mắt sắc bén của mẹ Cao phát hiện.

 

“Tiền thì không cần đâu, chúng ta còn chưa tiêu hết tiền nữa, cha con bán phù cũng kiếm được kha khá.”

 

“Cha vẫn đi bán phù sao? Bán ở đâu vậy?” Cao Hàn ngạc nhiên hỏi.

 

“Chính là bán cho người trong đại viện ấy, họ rất hứng thú những phù mà cha con vẽ, đặc biệt là người nhà bạn trai của con, mua rất nhiều. Cả Thẩm tướng quân nữa, họ cần phù chú cho bộ đội nên cũng mua khá nhiều.” Cao phụ vừa ăn vừa nói.

 

“Hôm nay sao chỉ có con, còn bạn trai con đâu?” Cao mẫu đột nhiên hỏi.

 

Con trai là đồng tính luyến ái , bà đã tiếp nhận rồi.

 

Cao Hàn nói, “Anh ấy gần đây có chút việc phải đi xa.”

 

Cao mẫu hồ nghi, “Không cãi nhau chứ?”

 

Cao Hàn dở khóc dở cười cười, “Không có, chúng con quan hệ rất tốt.”

 

Mẹ Cao gật đầu, “Không cãi nhau thì tốt.”

 

Ở nhà ch mẹ Cao đến chiều, Cao Hàn vì lo lắng cho Ngân Tinh Dịch , không có ở lại ăn cơm chiều liền sớm rời đi.”

 

Sau khi cậu rời đi không bao lâu, người của Chung Ly gia lại đến mời cha mẹ Cao sang dùng bữa chiều, ngoài ý muốn chính là hai người họ lần này cũng không cự tuyệt lời mời đó.

 

Nếu Cao Hàn có mặt ở đây, e rằng cũng khó mà hiểu được họ đang mưu tính điều gì.

 

Việc chấp nhận sự thật rằng con trai mình là người đồng tính đã là một chuyện, nhưng nhanh chóng hòa nhập và thân thiết với thông gia như vậy lại là một chuyện hoàn toàn khác.

 

Cao Hàn vừa trở lại trường học, liền nghe thấy có người gọi tên mình. Khi quay lại, cậu thấy Lâm Vân đang bước nhanh đến chỗ mình.

 

Cao Hàn mới vừa trở lại trường học, liền nghe được có người ở kêu cậu, quay lại cậu liền nhìn thấy Lâm Vân bước nhanh đi đến trước mặt hắn.

 

“Quả nhiên là cậu thật!” Lâm Vân hào hứng nói, “A Anh vừa mới nói với tôi rằng cậu định mua đỉnh cấp phù chú?”

 

Cao Hàn gật đầu nói:, “Anh biết cách để mua sao?”

 

Lâm Vân đắc ý nói: “Tôi tốt xấu gì cũng lăn lộn ở đây lâu như vậy, làm sao có thể không biết chút chuyện nhỏ như vậy? Ở những nơi chính thức thì đỉnh cấp phù chú cơ bản không dễ gì có được, họ sẽ không bán ra ngoài. Nếu có bán, cũng chỉ bán cho những thế lực lớn, người bình thường muốn mua đỉnh cấp phù chú thì chỉ có cách đi chợ đen, nhưng giá cả sẽ đắt hơn một chút.”

 

 “Giá cả không thành vấn đề.”

 

Từ những vật phẩm thu được ở vùng thiên tai, cậu còn chưa kịp kiểm kê. Nếu cần, cậu có thể bán vài món pháp khí, tiền sẽ tự khắc đến.

 

Lâm Vân búng tay một cái, “Sảng khoái! Vậy hẹn giờ đi, cậu có rảnh vào ngày mai không?”

 

“Có.” 

 

Hai người hẹn ngày mai buổi sáng gặp mặt, Cao Hàn liền về trước biệt thự.

 

Vừa bước vào cửa, một bóng đen đột ngột lao về phía cậu, suýt chút nữa cậu đã tưởng mình bị tấn công và ra tay phản công theo bản năng.

 

Cao Hàn nhanh chóng đóng cửa lại, Ngân Tinh Dịch với hai móng vuốt cào cào vào quần áo của cậu, cực kỳ lưu loát leo lên vai , một móng vuốt chỉ về phía bên trong nhà, liên tục ríu rít kêu lên không ngừng.

 

Cao Hàn còn tưởng nó lại đói bụng. Nhưng khi tiến vào bên trong, cậu lập tức nhận ra có gì đó không đúng.

 

Toàn bộ biệt thự dường như bị bao phủ bởi một luồng hơi thở lạ lẫm.

 

“Có kẻ khác từng lẻn vào sao?”

 

Trong mắt Cao Hàn lóe lên ánh nhìn tàn khốc.

 

Ngân Tinh Dịch giơ hai tay lên như đang làm động tác cầu xin, rồi gật gù cái đầu nhỏ của mình, ríu rít nói thêm vài câu, còn đắc ý vỗ vỗ lên ngực.

 

Cao Hàn nghe hiểu ý của nó, liền không keo kiệt khen ngợi: “Làm không tồi.”

 

Ngân Tinh Dịch dám trắng trợn táo bạo xuất hiện như thế, chứng tỏ kẻ đột nhập hẳn đã bỏ chạy. Bất quá, để chắc chắn, Cao Hàn cẩn thận kiểm tra xung quanh biệt thự, sau khi xác định không có ai ẩn nấp, cậu mới an tâm.

 

“Xem ra từ nay về sau không thể để ngươi ở lại biệt thự một mình.” Cao Hàn không rõ đối phương có mục đích gì, nhưng tạm thời cứ cho rằng kẻ đó nhắm vào Ngân Tinh Dịch.

 

“Hôm nay nhóc đã làm rất tốt, sau này cũng phải như vậy. Trừ ta và cha nhóc tuyệt đối không được xuất hiện trước mặt người khác.”

 

Cao Hàn đi vào bếp, hôm nay không định ăn cá điện xích nữa.Cậu chọn một loại sinh vật biến dị khác từ lục địa, thịt dai ngon hơn nhiều, linh khí bên trong cũng dồi dào hơn. Khi bắt đầu nướng, mùi thơm còn nồng đậm hơn cả cá điện xích.

 

Còn chưa nướng xong, dưới chân Ngân Tinh Dịch đã có một vũng nước nhỏ, biểu hiện rõ sự thèm thuồng.

 

“Đây là phần thưởng.” Cao Hàn cắt thịt nướng xong, bỏ vào chiếc bát nhỏ dành riêng cho nó.

 

Làm tốt liền có thưởng, đó là nguyên tắc mà Cao Hàn muốn truyền đạt cho Ngân Tinh Dịch.

 

Nửa giờ sau, khi đã ăn no căng bụng, Ngân Tinh Dịch bắt đầu  ngủ gà ngủ gật. Cao Hàn nhẹ nhàng xách nó về phòng mình, nhìn nó ngủ say sưa với những tiếng ngáy nhỏ, sau đó mới lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Chung Ly Đình Châu.

 

“Lần sau đi xa nhớ đem con của ngươi theo. Ta cũng rất bận.”

 

Cao Hàn không quan tâm đến phản ứng của Chung Ly Đình Châu trước tin nhắn này, gửi xong liền không nghĩ thêm gì nữa.

--

T bị rối loạn xưng hô quá để khi nào rảnh từ từ beta lại sau.Bận quá rồi haizzzz.Tạm thời mọi người cứ đọc tạm như vậy trước nhá.Đổi lịch rồi giờ rảnh lúc nào đăng lúc ấy chứ ko có lịch cố định nữa 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play