Edit : Muzik
Beta : Muzik
Anh thật sự có con trai sao?
Nhìn thấy tin tức này, Chung Ly Đình Châu trên mặt lại lần nữa xuất hiện một tia mờ mịt, anh ta cho rằng Cao Hàn lần trước là nói giỡn.
Một luồng sát khí bỗng nhiên bùng lên. Hầu như ngay lập tức, vẻ mê mang nơi đáy mắt Chung Ly Đình Châu biến mất. Đôi lông mày thanh tú của anh hơi cau lại, ánh mắt sắc bén quét về phía một đám hắc y nhân đột ngột xuất hiện từ phía sau.
"Chung Ly Đình Châu?" Kẻ cầm đầu trong đám hắc y nhân cất giọng khàn khàn.
Chung Ly Đình Châu tự nhiên sẽ không trả lời, trường kiếm trong tay anh lóe sáng, một luồng kiếm quang mạnh mẽ xé gió lao tới.
Đám hắc y nhân không chần chừ, nhanh chóng nói: “Động thủ!”
Ngay lập tức, những hắc y nhân khác từ mặt đất nhảy lên, từ bốn phương tám hướng lao tới tấn công Chung Ly Đình Châu.
Trong không khí dần dần tràn ngập mùi máu tươi, nửa giờ sau, mùi máu tươi đã nồng nặc đến cực điểm.
Khi những người đuổi theo ngửi thấy mùi máu, họ chỉ nhìn thấy thi thể la liệt khắp nơi,tức khắc hít hà một hơi.
Một người cúi xuống xem xét một chút thi thể, thấy trên cổ của từng hắc y nhân đều có một dấu hiệu. Lập tức buột miệng thốt ra: “Mau xem, là Ma Linh ma tu!”
Mọi người lập tức xúm lại kiểm tra thi thể, cuối cùng đều phát hiện dấu hiệu này trên mỗi thi thể, từ đó tin chắc rằng đây đều là Ma Linh ma tu.
Người giết đám ma tu đó hiển nhiên đã rời đi. Mọi người nhìn nhau " ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta" không ai bảo ai, cùng nhau tiến tới thu lấy thủ cấp từ các thi thể.
Thủ cấp của Ma Linh ma tu luôn có giá trị treo thưởng, người trước mắt không màng nhưng họ lại không ngại thu lấy. Dù là chút lợi lộc nhỏ cũng không thể bỏ qua.
Tại tổng bộ Ma Linh
"Tất cả đã chết?" Giọng nói vang lên từ hắc y nhân ngồi ở vị trí cao nhất.
"Bẩm đại nhân, tất cả đã chết, không một ai sống sót." Người báo cáo quỳ một gối trên đất.
"Nam Chung Ly, quả nhiên danh bất hư truyền." Hắc y nhân nói giọng không thể hiện rõ cảm xúc, không rõ là thật sự tán thưởng hay chỉ giả vờ.
Người báo cáo đầu gối hơi run.
Một bên Từ Mậu Quân nhìn hắc y nhân liếc mắt một cái, lại cúi đầu, “Đại nhân, còn muốn tiếp tục thử sao?”
"Tại sao không? Lần này hãy cử những kẻ mạnh thực sự, đừng phái đám tạp nham đi chịu chết nữa. Ta không muốn chờ đợi lâu hơn, phải mau chóng xác định xem hắn có phải Ma Vương hay không." Giọng hắc y nhân đầy phẫn nộ, đôi mắt lạnh lùng lóe lên tia không kiên nhẫn.
“Cái tên Tôn Vương Côn ...?”
Hắc y nhân trầm ngâm một giây rồi nói: “Cứ phái hắn đi, bảo hắn đây là cơ hội duy nhất để chuộc tội. Nếu không, hắn sẽ liền cùng phu nhân xuống mồ.”
"Vâng, thưa đại nhân." Từ Mậu Quân cúi đầu khóe miệng mỉm cười mà lui đi ra ngoài.
Buổi sáng, Cao Hàn cùng Lâm Vân gặp mặt ở cổng lớn trường học.
Chợ đen ở Đế Đô tương đối đặc thù, dưới chân thiên tử, mỗi bước đi đều như trên băng mỏng, cho nên muốn càng thêm cẩn thận, cần đến nhân tài dẫn đường mới có thể vào .
Nhờ có Lâm Vân dẫn đường, Cao Hàn thật thuận lợi tiến vào khu chợ đen ngầm của Đế Đô.
Chợ đen ngầm, như một thành phố dưới lòng đất khổng lồ, từ cổng vào không thấy điểm kết thúc,nói nó là cái thành phố ngầm cũng không quá.
Đi vào, một cổ hơi thở náo nhiệt ập vào trước mặt.
“Lâm Vân? Đã lâu không thấy được ngươi, lần này làm sao dám xuống dưới, không sợ người Hắc Lang lại tìm ngươi phiền toái?"
Không đi bao lâu, liền gặp được một cái người quen của Lâm Vân.
Chợ đen ngầm không có gì là tình hữu nghị thật sự, quay đầu một cái nếu là phát sinh chuyện gì, đối phương liền có thể đem ngươi đẩy mạnh vào hố lửa.
Lâm Vân chỉ cười: "Sợ cái gì? Hắc Lang giờ đang bận đánh nhau. Nếu hành tung của ta bị lộ, chắc chắn là do ngươi tiết lộ."Lâm Vân kêu xong liền lôi kéo Cao Hàn đi rồi.
Đối phương hít hà một tiếng, “Ta là người không nghĩa khí như vậy sao, lại không có phần thưởng.”
Câu sau mới là trọng điểm.
Lâm Vân không nghe được, bất quá nghe được cũng không sao, dưới mặt đất chợ đen, có ích lợi mới có thể có hữu nghị, không ích lợi ai cũng sẽ không nhàn rỗi đi chọc phiền toái.
"Hắc Lang đánh với ai?"Cao Hàn nghe Lâm Vân kể rằng tổ chức Hắc Lang đang tìm Chung Ly Đình Châu. Lần trước tại vùng thiên tai, vì nhầm cậu là Chung Ly Đình Châu nên mới động thủ.
“Cũng không tính với ai đánh nhau, nói đúng ra là tranh giành địa bàn. Cậu cũng biết dong binh đoàn Phi Huyết đi?Lần trước ,nhiều thành viên cốt cán đều bị Ma Vương giết, sức mạnh suy giảm đáng kể. Hiện tại Phi Huyết không còn đủ sức giữ địa bàn cũ." Lâm Vân dăm ba câu mà giải thích.
“Lại nói, chuyện này có liên quan gián tiếp đến cậu đó,” Lâm Vân xoay chuyển tròng mắt, trộm hỏi: “Cậu thành thật đi, có quen biết Ma Vương hay không?”
“Không quen biết.” Cao Hàn không chút do dự.
Không quen biết Ma Vương ư? Thế thì tại sao lần đó lại xuất hiện đúng lúc để đối phó với người của Phi Huyết dong binh đoàn, còn có cả video ghi lại nữa? Đến đứa trẻ ba tuổi cũng không dễ bị lừa như vậy.
Lâm Vân ở trong lòng nói thầm.
Một lát sau, hai người tiến đến trước một cửa hàng ẩn sâu trong ngõ tối. Mặt tiền cửa hàng cực kỳ nhỏ hẹp, chiều rộng chưa đến 1,5 mét, chỉ vừa đủ cho một người đi qua.
“Chợ đen ngầm không phải ai cũng có thể tin tưởng. Có những kẻ nói chuyện thì ba hoa chích chòe, thực chất chẳng có gì trong tay. Nhưng hàng thật sự quý giá thì luôn được giấu kín,”
Lâm Vân mang Cao Hàn tiến vào, cho đến khi trông thấy hai gã tráng hán canh gác ở lối vào, móc ra một khối thẻ bài, đưa cho bọn họ xem xét. Sau khi kiểm tra cẩn thận, hai người gác cửa mới gật đầu, nhường lối cho họ bước vào bên trong.
" Cửa hàng này không xoát mặt chỉ nhận diện bằng thẻ bài, khi cậu trở thành khách hàng, họ sẽ cấp cho cậu một tấm như vậy." Trừ bỏ phù chú, bọn họ còn bán các loại đồ vật,nguyên liệu luyện khí gì đó, một ít nguyên liệu đặc thù, bọn họ cũng có thể lấy đến ra tay.”
Xuyên qua con ngõ nhỏ hẹp đó, trước mắt họ mở ra một không gian rộng lớn tựa như một thế giới hoàn toàn khác biệt. Phía sau cánh cửa ấy là một khu chợ ngầm vô cùng náo nhiệt .Tiếng người qua lại ồn ào, các gian hàng san sát nhau, bày bán đủ loại mặt hàng kỳ lạ và hiếm có.
“Đây là địa bàn của một thế lực khác trong chợ đen, người của Hắc Lang cũng không dám bén mảng tới đây.”
“Chỉ cần giá cả hợp lý, mọi thứ đều có thể thương lượng được,” Lâm Vân nói thêm. “Cậu nhìn xem có thứ gì mình muốn không.”
Bên trong chợ đen tràn đầy các loại vật phẩm kỳ lạ. Cao Hàn quét mắt qua một lượt, phát hiện nhiều phù chú hiếm có, bất quá chưa thấy loại phù chú đỉnh cấp mà cậu muốn tìm.
"Đưa ta trực tiếp đến chỗ bán đỉnh cấp phù chú đi," Cao Hàn yêu cầu, giọng điệu dứt khoát.
"Được thôi, đi theo ta," Lâm Vân gật đầu, dẫn đường mà không chút ngạc nhiên khi thấy Cao Hàn không hứng thú với những món hàng thông thường.
Anh ta nhanh chóng tìm được một người trông giống quản sự, khéo léo trao đổi vài câu với đối phương. Lâm Vân không quên trộm nói, “Người ta mang đến là khách hàng có tiền, rất chịu chi.”
Người nọ nhìn Cao Hàn nửa ngày, ánh mắt tựa hồ như đang đánh giá thân phận, một lát sau mới gật đầu đồng ý.
Đỉnh cấp phù chú không phải loại hàng hóa thường thấy ở chợ đen.
Đối phương mang theo họ đi vào một cái phòng nhỏ bên trong có người quản sự chân chính,nghe nói có người muốn mua đỉnh cấp phù chú, có thể là con nhà quyền quý.
"Chúng tôi có đỉnh cấp phù chú đủ loại. Các hạ muốn mua loại hình nào?"Quản sự cười tủm tỉm hỏi, trong ánh mắt lập loè quang mang phảng phất đang nhìn thấy một con dê béo.
Cao Hàn nói: “Các ngươi có loại phù chú nào, tôi liền lấy loại đó.”
Quản sự vừa lòng gật gật đầu, quả nhiên là kẻ có tiền “Chúng tôi có phù chú công kích, phòng ngự, và cả trận pháp đỉnh cấp. Bất quá, hàng trữ kho không nhiều, có cái phẩm chất sẽ không phải loại tốt nhất.”
Cao Hàn nghiêm túc gật đầu: “Tôi muốn nhìn xem .”
Quản sự mở một ngăn tủ, lấy ra một chiếc hộp vuông và cẩn thận mở ra. Bên trong là sáu chiếc phù chú, ánh lên những tia sáng mờ ảo, tỏa ra khí tức mạnh mẽ cho thấy chúng thực sự là đỉnh cấp phù chú.
Lâm Vân không sai, chợ đen ngầm quả nhiên có rất nhiều phương pháp.
Cao Hàn cẩn thận quan sát từng chiếc phù chú một hồi rồi hỏi: “Có thể cầm lên xem kỹ hơn không?”
Quản sự cười nhạt, đôi mắt híp lại như hai đường chỉ: “Khó mà làm được, nhỡ va đập gây tổn hại thì cũng tính vào tiền của ngài. Tôi khuyên ngài cứ để nguyên mà xem.”
Đây rõ ràng là hành vi ép buộc, mang theo ý tứ cường mua cường bán đặc trưng của chợ đen.Bất quá ngầm chợ đen chính là như vậy.
Cao Hàn kiếp trước đã từng lui tới không ít chợ đen, nên hiểu rất rõ bản chất của nơi này. Thái độ thiếu tôn trọng và cứng nhắc của quản sự chỉ càng khẳng định rằng những phù chú ở đây chất lượng có thể không tốt như họ quảng cáo. Ở chợ đen, người bán thường tự cho mình cái quyền định giá, nhất là khi họ nghĩ rằng khách hàng đang rất cần món hàng đó, nên không lo sợ việc người mua từ chối.
Lâm Vân, đứng bên cạnh, có phần lo lắng không biết liệu Cao Hàn có cảm thấy bất mãn trước cách đối xử thô lỗ kia hay không. Trước đó, anh ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý để thuyết phục nếu Cao Hàn nổi giận, nhưng không ngờ Cao Hàn lại bình tĩnh chấp nhận mọi thứ, không chút phản ứng khó chịu nào. Điều này khiến Lâm Vân một lần nữa phải nhìn Cao Hàn với con mắt khác.
Cao Hàn nhìn chằm chằm mấy cái phù chú nhìn một hồi, “Giá cả tính như thế nào ?”
Quản sự nói: “Phù chú công kích loại đỉnh cấp, giá cao hơn gấp 2.5 lần so với thị trường. Còn phù chú phòng ngự và trận pháp, mỗi cái cũng đắt gấp đôi giá thông thường.”
Cao Hàn mắt cũng không thèm chớp lập tức chọn ra bốn tấm phù chú từ trong hộp: “Ta muốn hai tấm công kích hình, một tấm phòng ngự và một tấm trận pháp."
Quản sự sửng sốt một chút, không phải bởi vì cậu dứt khoát, mà là bởi vì cậu chỉ chọn đúng bốn tấm có chất lượng tốt nhất trong sáu tấm. Hai tấm bị bỏ lại rõ ràng có phẩm chất kém hơn, nếu nói là vận khí tốt thì cũng không thể may mắn đến vậy được. Vì vậy chỉ có thể nói rằng khách hàng trước mắt này không chỉ có tiền, mà còn có con mắt tinh tường, kinh nghiệm dày dặn.
Nhưng nhìn vào bộ dáng của cậu Quản sự có chút điểm không tin ngượng ngùng nói:"Ông ta cười gượng hỏi thêm: “Các hạ không muốn xem xét hai tấm còn lại sao?”
Cao Hàn nói trắng ra: "Phẩm chất không đủ, giá cao gấp đôi thị trường, không đáng."
Câu trả lời thẳng thừng này khiến quản sự không thể không thừa nhận đối phương rất có nhãn lực,ra tay lại rất hào phóng, ngược lại làm hắn mất đi một vài tâm tư không nên có"Các hạ quả là người sảng khoái. Nếu ngài mua nốt hai tấm phù chú còn lại, ta có thể làm chủ, tính giá thị trường, không thêm phụ phí. Ngài thấy thế nào?"
Cao Hàn giả vờ do dự một chút rồi liền đáp ứng: “Được, tính như vậy đi."
Lần này vừa lúc gặp được đối phương trên tay có nhiều hàng dự trữ như vậy, lần sau lại đến chưa chắc có thể gặp gỡ.
Cuối cùng, với thỏa thuận này, Cao Hàn mua toàn bộ sáu tấm phù chú, khiến cậu phải tiêu tốn gần như một nửa số tiền tiết kiệm. Tuy nhiên, có được những phù chú quý giá này, cậu không hề tiếc nuối vì biết rõ giá trị chúng mang lại.
Sau khi thanh toán xong, quản sự tặng kèm cho y một tấm thẻ bài, tương tự như tấm mà Lâm Vân đã sử dụng để vào chợ đen. Lần sau Cao Hàn có thể tự mình ra vào mà không cần ai dẫn đường.
"Tôi quả nhiên không nhìn lầm cậu, cậu chính là kẻ có tiền” Rời đi khỏi chợ đen ngầm, Lâm Vân tâm tình cũng thực tốt, chà xát tay, “Kia cái gì, lần sau nếu là tìm cậu luyện khí, có thể cho ta chút ưu đãi chứ?”
Cao Hàn biết anh ta đột nhiên vuốt mông ngựa, nhất định là có nguyên nhân , nghe nói lời này cũng không ngoài ý muốn, “Có thể.”
Lâm Vân nghe thấy vậy liền vui mừng khôn xiết, vỗ vai Cao Hàn thêm cái nữa: “Vậy thì đa tạ trước nhé!”
Hai người vừa trở lại trường học liền tách ra ngay tại cổng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Cao Hàn mang theo sáu lá phù chú đỉnh cấp đi tới quân khu đại viện để tìm gặp cha mẹ mình. Trên đường đi, cậu nhận được một tin nhắn từ giáo sư Phạm, yêu cầu cậu thu xếp thời gian đến gặp ông vào buổi chiều.
Khi đến quân khu đại viện, Cao Hàn lấy ra hai lá phù chú có phẩm chất kém hơn một chút và đưa cho cha Cao.
Cha Cao ngay lập tức bị thu hút bởi luồng năng lượng tinh thuần, nồng đậm phát ra từ những lá phù chú này. Ông kinh ngạc hỏi: “Năng lượng từ những lá phù chú này mạnh như vậy, chắc chắn không phải là phù chú thượng cấp đúng không?”
Cao Hàn gật đầu giải thích: “Không phải đâu cha, đây là phù chú đỉnh cấp, rất hiếm trên thị trường. Con đã mua chúng từ chợ đen, trong số đó đây là hai lá tốt hơn. Cha có thể nghiên cứu kỹ lưỡng khi có thời gian, nhưng tạm thời đừng cố gắng kích hoạt.”
“Sức mạnh của cha hiện tại vẫn chưa đủ. Nếu cố gắng kích hoạt, nó sẽ rút cạn toàn bộ linh năng của cha ngay lập tức.” Sợ cha mình không cưỡng lại được sự tò mò mà thử nghiệm, Cao Hàn cố tình nhấn mạnh lời cảnh báo.
Cha Cao say sưa vuốt ve hai lá phù chú, ánh mắt không giấu được niềm thích thú: “Ta hiểu rồi, con yên tâm, cha không ngu ngốc đến mức liều lĩnh như thế. Thì ra đây chính là phù chú đỉnh cấp...”
Cao Hàn thấy vậy mới yên tâm hơn một chút: “Đạo sư tìm con có việc, con phải đi ngay. Mẹ trông chừng cha một chút " Cậu không yên tâm lại dặn dò một câu.
Cao mẫu mỉm cười, trấn an: “Con cứ yên tâm đi, mẹ sẽ để ý đến ông ấy.”
Nghe vậy, Cao Hàn mới an tâm rời đi.