Edit : Muzik

Beta : Muzik

Sáng sớm hôm sau, ba nam nhân xa lạ tiến vào đại học Bồng Lai, hai người tây trang sang trọng, mặt khác người còn lại ăn mặc giản dị,thoải mái.

 

Nhìn thấy họ, các sinh viên thì thầm bàn tán. Không ai biết họ là ai, nhưng đều nhận biết được huy chương đặc biệt mà bọn họ đeo trước ngực - một đóa hoa tường vi màu đen, biểu tượng của tổ chức Cấn Sơn, chỉ phục vụ chính phủ và người có quyền cao chức trọng. 

 

"Viện trưởng, người của Cấn Sơn đến rồi." Trợ lý gõ vang cửa văn phòng, đem tin tức này nói cho Khổng Lan Anh.

 

“Biết là người nào từ Cấn Sơn đến không?” Khổng Lan Anh hỏi.

 

Hà Lan đem ra bức ảnh chụp được trong lúc điều tra tới : “Người Cấn Sơn phái đến chính là ba vị này.”

 

Ánh mắt Khổng Lan Anh dừng lại ở người đàn ông trung niên mặc đồ giản dị phía sau, cười khẽ ra tiếng: “Cư nhiên lại phái Tang Sơn Đinh đến đây. Thật đúng là để mắt đến Chung Lý Đình Châu .”

 

Hà Lan Đưa đưa kính, tỏ ra đồng tình, “Không xem trọng sao được, Chung Lý Đình Châu không chỉ là thiên tài xuất sắc nhất Hoa Quốc, mà còn là người khó đối phó nhất ở Đại học Bồng Lai. Nếu không phái cường giả đến, ai biết cậu ta có chịu nhượng bộ hay không.”

 

Khổng Lan Anh lập tức chuyển thông tin này cho Chung Ly gia chủ.

 

“Phía trên phái Tang Sơn Đình đến.”

 

“Ta biết rồi.” Gia chủ Chung Ly hồi đáp ngắn gọn.

 

Cùng lúc đó, tin tức này cũng đến tai Viên Tranh Sơn.Viên Đình bước vào báo cáo, khi đó Viên Thuật Trí cũng có mặt.

 

“Lần này, người dẫn đầu đoàn đến Bồng Lai chính là Tang Sơn Đinh.”

 

“Hai năm trước, thực lực của Đường Sơn Đình hình như đạt Tam đẳng thượng đỉnh, lần này có lẽ đã đột phá nhị đẳng. Với sức mạnh đó hoàn toàn có thể khắc chế Chung Ly Đình Châu.” Viên Tranh Sơn nói, nụ cười hiện rõ trên khuôn mặt đầy khe rãnh.

 

“Gia chủ nói đúng, lần này Chung Lý Đình Châu khó lòng thoát được. Một khi gặp chuyện, Chung Ly gia chắc chắn sẽ chịu hậu hoạ nặng nề."

 

"Nhưng nếu Chung Ly Đình Châu gặp chuyện, lão quái vật của Chung Ly gia e rằng sẽ không bỏ qua" Viên Thuật Tri nói.

 

"Ông ta có thể làm được gì? Lần này là người của Cấn Sơn, dù có tức giận cũng không dám đối đầu với chính phủ." Viên Tranh Sơn không mấy để bụng," Bên kia an bài một chút, ta muốn sớm biết tiến triển.”

 

"Vâng, thưa gia chủ." Viên Đinh đáp lời xong liền lui ra.

 

Viên Thuật Tri tiếp tục đề tài còn đang dang dở , “Ngày hôm trước cùng quân bộ giao thiệp, bọn họ quả nhiên đã có được mỏ đá Linh Vận Thạch sau đó lại cùng đại học Bồng Lai hợp tác, liền không hề coi trọng Viên gia.”

 

Dựa theo kế hoạch sớm định ra ban đầu, Viên gia chuẩn bị đến vùng thiên tai tại Bạch Thành ,chiếm lấy mỏ Linh Vận Thạch , sau đó chờ quân bộ tìm đến cửa cầu Viên gia, kết quả kế hoạch xảy ra sai lầm.

 

Viên gia không chỉ không chiếm được mỏ Linh Vận Thạch, mà ngay cả dấu vết của Ngân Tinh Dịch cũng không có, vừa mất phu nhân lại thiệt quân.

 

"Đều có trong dự kiến." Viên Tranh Sơn thâm trầm đáp,không thấy chút nào phẫn nộ, chỉ có đa mưu túc trí.

 

“Nhưng thưa cha, nếu không có mỏ Linh Vận Thạch, chúng ta cũng không còn lại bao nhiêu” Viên Thuật Tri sầu lo mà nói

 

Bên ngoài đoán không sai, năm xưa Viên gia đã sở hữu được mỏ Linh Vận Thạch , sử dụng qua bao nhiêu năm tháng, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày cạn kiệt, cho nên bọn họ mới có thể gấp gáp không chờ nổi muốn được đến mỏ Linh Vận Thạch mới.

 

"Chuyện này ta đều đã có chủ trương." Viên Tranh Sơn phất tay.

 

Viên Thuật Tri chỉ phải kiềm chế lòng tràn đầy nghi hoặc rời khỏi thư phòng, hắn biết cha không bao giờ đưa ra quyết định mạo hiểm hiện tại còn có thể bình tĩnh như vậy,hiển nhiên có hậu chiêu,chỉ là cha không nói nên hắn cũng không đoán được.

 

Viên Thuật Tri đem nghi hoặc vứt đến sau đầu, không hề suy nghĩ, cha luôn luôn không thích người vượt quá bổn phận cho dù là thân sinh nhi tử cũng không được.

 

Đường gia, Đường Vũ Hi bị cha cậu ta gọi vào thư phòng, dò hỏi liệu Chung Ly Đình Châu có phải là Ma Vương hay không.

 

Đường phụ biết con trai mê luyến Chung Ly Đình Châu, ngày thường hẳn là sẽ quan sát hết nhất cử nhất động của hắn.

 

“Chung Ly Đình Châu sao có thể là Ma Vương!” Đường Vũ Hi không chút do dự phủ quyết.

 

“Con chắc chắn như vậy sao?” Đường phụ hỏi lại.

 

“Ma Vương thành danh nhiều năm, hơn nữa tính cách hắn quỷ dị khó đoán, thủ đoạn cũng cực kỳ tàn độc,mấu chốt nhất chính là phương pháp tu luyện của hắn khác biệt. Có phải hay không một trắc liền biết, sao có thể là Chung Ly Đình Châu.” Đường Vũ Hi không chút do dự phủ nhận.

 

"Đáng tiếc." Đường phụ lắc đầu, ông ta thật sự hy vọng mong Chung Ly Đình Châu chính là Ma Vương.

 

Đường Vũ Hi nghĩ đến lần này ở khu vực thiên tai tại Bạch Thành Chung Ly Đình Châu tính cách đột nhiên trở nên kỳ lạ tuy rằng có điểm cổ quái, nhưng là cậu ta còn không đến mức nhận không ra.

 

Đại học Bồng Lai…

 

Tang Sơn Đinh và hai người đi cùng tình cờ gặp Tư Mã Dật trên đường đến gặp Chung Ly Đình Châu.

 

“Tang tiền bối, đã lâu không thấy, biệt lai vô dạng.” Tư Mã Dật ngẫu nhiên gặp phải nhóm Chung Lý Đình, Châu Tang Sơn Đinh đang chuẩn bị rời đi

 

“Cậu là Tư Mã Dật à? Đúng là đã lâu không gặp, gia gia vẫn khỏe chứ?” Tang Sơn Đinh cũng nhận ra hắn cười ha hả hỏi.

 

“Đa tạ Tang tiền bối quan tâm, gia gia vẫn khỏe, mọi người đây là chuẩn bị đi nơi nào?” Tư Mã Dật cười hỏi.

 

Con đường này rõ ràng dẫn đến biệt thự cao cấp dành riêng cho người cao niên.

 

Tang Sơn Đinh cũng không thèm để ý cậu ta biết rõ còn cố hỏi, “Nếu vừa lúc gặp gỡ, nghe nói cậu cùng Chung Ly Đình Châu là hàng xóm, có thể dẫn chúng ta đi qua tìm hắn?”

 

" Đương nhiên có thể Tang tiền bối, mời .” Tư Mã Dật mở đường.

 

Nơi này không xa khu biệt thự, rất nhanh đã đến trước biệt thự của Chung Ly Đình Châu.

 

Biệt thự hoành tráng, được xây dựng trong một khuôn viên rộng lớn, hai hàng cây cổ thụ cao lớn che phủ, tất cả đều thể hiện sự huy hoàng của Bồng Lai, với lịch sử lâu dài, nội tình thâm hậu cùng thực lực mạnh mẽ.

 

Tư Mã Dật tiến lên gõ cửa.

 

Nếu là ở Chung Ly Đình Châu, với tính cách của cậu ta, ít nhất đến gõ cửa bảy tám lần, mới có thể mở cửa.

 

Tư Mã Dật đã có chuẩn bị tâm lý, vừa định gõ cửa một lần nữa, thì cánh cửa biệt tự động mở ra, một thanh âm từ bên trong truyền ra tới.

 

“Vào đi.”

 

Này không phải thanh âm của Chung Ly Đình Châu .Tư Mã Dật nhớ tới đây là thanh âm của Cao Hàn .

 

Ai cũng không ngoài ý muốn.

 

Phòng khách biệt thự rộng lớn, trống rỗng, nhưng chỉ trong chốc lát đã đầy người.

 

"Chúng ta là người của Cấn Sơn, đến điều tra Ma Vương. Chung Ly Đình Châu đâu, hãy gọi cậu ta ra đây. Nếu dám chống cự, coi như chống lại chính phủ Hoa Quốc!" 

 

Tang Sơn Đinh đến đây để trấn an tình hình, mở miệng giới thiệu ngay người đàn ông bên tay phải mình, một người mặc tây trang và giày da, chính là Tưởng Tích Nguyên.

 

Mặc dù biết Chung Ly Đình Châu là người của gia tộc Chung Ly , nhưng vị Cấn Sơn Tưởng tiên sinh này nói chuyện với Tư Mã Dật lại không chút khách khí, ngữ khí mang theo sự tự mãn và ngạo mạn.

 

Tư Mã Dật không thể hiện ra ngoài, nhưng trong lòng lại khẽ nhíu mày, ánh mắt vẫn không thay đổi, giữ vững vẻ mặt bình thản, không bị lay động. Tuy nhiên, trong lòng cậu ta không khỏi thở dài, tự nhủ: “Cấn Sơn người này rõ ràng không có ý tốt. Lần này, Chung Ly Đình Châu thật sự gặp phiền phức rồi.”

 

Cao Hàn không để ý đến cuộc trò chuyện giữa Tư Mã Dật và Tưởng Tích Nguyên, mà chỉ gật đầu với Tư Mã Dật, đáp lại lời vừa rồi: “Tôi đi gọi anh ta.”

 

Tưởng Tích Nguyên chau mày, đối với thái độ chậm trễ của Chung Ly Đình Châu có chút bất mãn, ông ta nhìn Tang Sơn Đinh liếc mắt một cái, thấy hắn không lộ ra chút biểu tình không cao hứng , chỉ phải kiềm chế đi xuống.

 

Cao Hàn đi vào phòng Chung Ly Đình Châu , trực tiếp đẩy cửa đi vào.

 

Trong phòng không bật đèn, bức màn cũng được kéo kín, ánh sáng bên ngoài không thể lọt vào.

 

Chung Ly Đình Châu ngồi trên mép giường, đôi mắt hơi cụp xuống, cơ thể toát ra một cảm giác lạnh lẽo như băng sương. Mặc dù vậy, hơi thở của anh ta đã dần ổn định lại. Vẻ ngoài tuấn mỹ như được ngưng kết từ sương lạnh, các góc cạnh trên khuôn mặt sắc bén, lạnh lùng.

 

"Người của Cấn Sơn đã tới." Cao Hàn thông báo, phá vỡ không khí im lặng.

 

“Bọn họ đến làm gì?” Chung Ly Đình Châu đối với hành vi Cao Hàn lại xuất hiện ở biệt thự của chính mình đã thật bình tĩnh.

 

Cao Hàn nhún vai nói: “Điều tra anh có phải là Ma Vương hay không”

 

"Ma Vương? Ý cậu là kẻ chuyên giết ma tu sao?” Chung Ly Đình Châu nhíu mày.

 

"Anh biết ?" Cao Hàn có chút ngoài ý muốn, cậu vốn cho rằng bạch y Đình Châu với dáng vẻ như tiên nhân thoát tục sẽ không để tâm đến chuyện thế sự ngoài kia đâu.

 

Chung Ly Đình Châu đáp lại bằng một vẻ mặt nghi hoặc, “Ma Vương danh tiếng lẫy lừng, tôi đương nhiên biết, chỉ là vẫn chưa có cơ hội gặp mặt mà thôi.”

 

"Anh mà có cơ hội gặp phải mới có quỷ" Cao Hàn ở trong lòng phun tào.  ( Chém sắp hết nổi rồi cứu taooooooo :"((( )

 

“Cấn Sơn phái ba người tới, trong đó một người tên là Tang Sơn Đinh, anh biết hắn sao?”

 

"Đã nghe qua, là một trong Cấn Sơn Thập Quỷ," Chung Ly Đình Châu gật đầu nói.

 

"Cấn Sơn Thập Quỷ là cái gì?" Cao Hàn ngạc nhiên hỏi, cảm thấy danh xưng này khá lạ lẫm.

 

"Ra ngoài rồi nói sau, trước tiên hãy ra ngoài xem thế nào." Chung Ly Đình Châu đứng lên.

 

Trước khi đi, Cao Hàn liền kể sơ qua cho anh về tình hình hiện tại.

 

Dù là những chuyện không để lại ấn tượng gì cho anh ta, Chung Ly Đình Châu vẫn giữ vẻ bình tĩnh, thân hình thẳng tắp,cao ráo,Từ người anh tỏa ra một luồng hàn khí nhẹ nhàng, kết hợp với bộ bạch y trắng muốt càng làm nổi bật phong thái thoát tục. Nếu khoác thêm một chiếc áo tay rộng thêu hoa văn mây trôi, hắn trông chẳng khác nào một vị phi tiên từ trời giáng xuống.

 

Đó là ý nghĩ của mọi người khi nhìn thấy Chung Ly Đình Châu.

 

“Chư vị tìm tôi có chuyện gì quan trọng?” Chung Ly Đình Châu giữ vẻ mặt trầm tĩnh, dáng người vững chãi như cây tùng thẳng đứng, đôi mắt đen sâu thẳm lập tức dừng lại trên người Tang Sơn Đinh, người có thực lực mạnh nhất trong nhóm.

 

Bao gồm Tang Sơn Đinh, đây cũng là lần đầu tiên ôn ta nhìn thấy Chung Ly Đình Châu, trong lúc nhất thời khó có thể đem người trước mặt sánh bằng với Ma Vương vừa chính vừa tà mà họ từng thấy qua video.

 

Hai người này rõ ràng là cùng một người, vui đùa kiểu gì vậy đem Chung Ly Đình Châu trước mắt so sánh một hồi, sẽ thấy rõ ràng một vòng khí chất khác biệt, dù họ nói là cùng một người thì cũng sẽ không ai tin mà ngược lại còn có thể bị dân chúng dùng nước miếng dìm chết.

 

“Cậu là Chung Ly Đình Châu?” Tưởng Tích Nguyên nhìn Cao Hàn phía sau Chung Ly Đình Châu, nếu ở tại đây lựa chọn giữa hai người ông thấy Cao Hàn càng giống Ma Vương hơn.

 

Chú ý tới tầm mắt của Tưởng Nguyên Tích, Cao Hàn hơi cau mày người này có ý tứ gì.

 

"Trừ tôi ra, còn ai khác sao?" Nam nhân tuấn mỹ lạnh nhạt trực tiếp hỏi lại

 

Tưởng Tích Nguyên bị nghẹn họng, cho rằng Chung Ly Đình Châu là cố ý, trên thực tế ông ta là thật sự nghiêm túc hỏi.

 

Cậu đã là Chung Ly Đình Châu, vậy theo chúng ta đi một chuyến, nhưng trước đó ta cảnh cáo, đừng tưởng rằng cậu là người của Chung Ly gia tộc , thiên tử phạm pháp cùng thứ dân cùng tội, chúng ta có quyền đem cậu gi.ết ch.ết!”

 

"Ý của ông là ông ta sao?" Chung Ly Đình Châu lạnh lùng nhìn về phía Tang Sơn Đinh. Trong những người có mặt ở đây, chỉ có thực lực của Tang Sơn Đinh là khá mạnh mẽ.

 

Tuy nhiên, những lời này lọt vào tai Tưởng Tích Nguyên thì lại không dễ chịu chút nào. Rõ ràng đối phương không coi ông ta và các đồng sự vào mắt, mặc dù điều đó đúng là sự thật.

 

"Chính sự quan trọng, nếu các hạ không phải Ma Vương, Cấn Sơn chắc chắn sẽ trả lại sự trong sạch cho cậu. Tuy nhiên, hiện tại sự tình đã ồn ào đến mức thu hút sự chú ý của mọi người, mong các hạ theo chúng ta đi một chuyến," Tang Sơn Đinh mở lời, và Tưởng Tích Nguyên cũng không dám phản đối thêm.

 

"Tôi làm đúng, tự nhiên không sợ. Cứ đi với các người một chuyến cũng không sao," Chung Ly Đình Châu đáp, không tỏ ra e ngại phiền toái, nhưng cũng không thích gây ra rắc rối. Việc đi cùng họ không thành vấn đề.

 

"Đa tạ các hạ phối hợp," Tang Sơn Đinh thở phào trong lòng. Hắn không muốn đối đầu với Chung Ly Đình Châu. Đám người Chung Ly gia rất bao che người của mình , và nếu xảy ra chuyện gì, ông ta chắc chắn sẽ gặp rắc rối trong tương lai.

 

Cao Hàn định bước theo sau, nhưng bị Tư Mã Dật gọi lại.

 

“Cậu cứ thế nhìn cậu ta đi sao?”

 

"Không đi thì mãi mãi không thể chứng minh được sự trong sạch của anh ta," Cao Hàn đáp một cách lãnh đạm, rồi tiếp tục bước đi.

Tư Mã Dật nhớ lại những lời cha đã nói hôm qua về khả năng Chung Ly Đình Châu là Ma Vương, nhưng giờ nhìn cậu ta hành động như vậy, lại thấy Cao Hàn cũng có quan điểm giống như vậy. Tư Mã Dật cảm thấy hoang mang. Hắnđã bị thuyết phục trước đó, nhưng giờ nhìn thấy sự phối hợp của Chung Ly Đình Châu, liệu có phải họ đã hiểu lầm và Chung Ly Đình Châu thật sự không phải Ma Vương?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play