9.
Có lẽ trông ta khóc thương tâm quá. Hôm sau Thái tử quyết định mang ta ra ngoài đi săn.
Ta hỏi hắn sao Thái tử phi không đi, hắn nói Thái tử phi bị bệnh rồi.
Ta hỏi sao Thái tử phi lại bệnh, hắn nói là bị ta chọc giận.
Ta hỏi ta chọc nàng giận cái gì, hắn nói ta còn hỏi nữa sẽ mắc ta vào mũi tên, tống cho một con gấu đen nào đó cho nó làm bữa tối.
Ta không hỏi nữa, hắn lại hỏi vì sao ta không nói gì.
Ta phát hiện mình quá tốt tính, thái tử biến thái nhường này mà ta còn không đánh hắn.
Thái tử nói: “Tối nay ta sẽ bắn về cho nàng một con nai, chúng ta cùng nhau nướng ăn.”
Nói xong hắn liền kéo cung.
Ánh mặt trời chiếu lên sườn mặt của hắn, nửa khuôn mặt lấp lánh ánh sáng màu vàng kim.
Ta đột nhiên phát hiện tên Thái tử biến thái này trông cũng sáng sủa đẹp trai ra phết.
10.
—-Đáng tiếc, cũng chỉ được cái mẽ ngoài.
Thái tử bắn ra một tên, con nai bình yên vô sự.
Hai tên, con nai vẫn bình yên vô sự.
Tên đã hết sạch, con nai vẫn bình yên vô sự.
Ta an ủi hắn: “Không sao, không sát sinh cũng là mỹ đức.”
Thái tử trừng mắt với ta, hắn nói hôm nay nhất định phải bắt được nó.
Sau đó hét một câu “Giá!” rồi cưỡi ngựa chạy đi mất.
Ta đành phải “Giá” theo sau.
Khu săn bắn của hoàng gia cực kỳ rộng lớn, hai chúng ta “Giá” “Giá” một hồi thì chạy tới một chỗ quỷ quái vốn chẳng biết là chỗ quỷ quái nào.
Mà hoàn toàn không ngờ được là cuối cùng Thái tử cũng thành công bắt được con nai đó.
Nai thì bắt được nhưng đường về thì mất.