“Thiên phú cũng không phải là đường tắt, mà là lời nói, người có thiên phú càng cao lại càng dễ vì việc nhỏ mà mất đi cái lớn.”
Trước kia linh lực trong cơ thể Túc Lê không đủ, chỉ có thể chữa trị tai họa ngầm do thần lực Phượng Hoàng tạo ra cho Phong yêu, nhưng từ khi chữa trị, tình trạng trong cơ thể Phong yêu cũng ngày càng tốt lên, chẳng trách lần độ kiếp đó anh ta lại thất bại, tai họa ngầm trong cơ thể lớn như thế, sao có thể đột phá lên một bậc được?
Yêu tộc cũng giống như Phong yêu này, lúc trước cậu đã gặp qua không ít, trên Phượng Hoàng Thần Sơn cũng chưa từng có Yêu tộc thiên phú xuất chúng, nhưng Yêu tộc có thiên phú kiêu ngạo chưa bao giờ có cơ hội đi quá xa, nhẹ thì linh mạch bị tổn thương, nặng thì tuổi trẻ thân vong.
Phong yêu trầm tư một lúc, trả lời: “Tôi hiểu rồi.”
Túc Lê không tiếp tục nói, rút linh lực chữa trị về. Túc Minh vừa mới thức dậy tràn đầy sức sống chạy tới, phía sau còn kéo theo con rối bảo mẫu, lúc cậu nhóc nhìn thấy Túc Lê thì vội vã xông lên trước. Lần này Túc Lê lưu lại một ít linh lực, chờ Túc Minh đến gần trước người thì dùng linh lực để làm dịu lực va chạm.
Lúc trước không phát hiện, bây giờ đúng chung với Túc Minh, cậu mới phát hiện Túc Minh cao hơn cậu gần nửa cái đầu.
Túc Lê nhìn lên đỉnh đầu của Túc Minh, rơi vào suy nghĩ, tại sao cậu lại thấp hơn Túc Minh?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT