Ba Túc mỉm cười, lại khen một câu: “Đúng rồi, bé con của chúng ta là giỏi nhất.”
Buổi tối, Túc Úc đánh cầu xong về nhà nghe nói Túc Lê có thể đi hết một đoạn đường, không kịp chờ đợi muốn để Túc Lê đi một lần cho cậu ấy xem, kết quả bị ba Túc mắng cho một trận, mà Túc Minh nhỏ nhất đang ngồi ở bên cạnh nhìn, thấy Túc Úc kêu đau còn vui tươi hớn hở mà chỉ vào cậu ấy cười.
Ba Túc ngăn Túc Úc lại: “Em trai con mới hai tuổi, biết cái gì?”
Túc Úc tỏ ra kinh ngạc: “Em ấy hai tuổi đã biết cười nhạo con kìa.”
Ba Túc: “...” Hình như có chuyện như vậy thật.
Trong phòng khách lộn xộn một lúc, cuối cùng Túc Minh cũng gào khóc.
Ban ngày Túc Lê không thấy buồn ngủ, đợi đến buổi tối, cơ thể bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, mí mắt dính lại với nhau, chìm vào giấc ngủ trong tiếng khóc của Túc Minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT