Mất điện đã lâu, kho lạnh này rõ ràng là được cấp điện bằng máy phát điện của siêu thị.
Nghĩ vậy, cô dọc theo kho lạnh tìm thấy một nhà kho nhỏ khác, trong đó có một máy phát điện diesel và vài thùng dầu diesel, bên cạnh dầu diesel còn có hơn chục bình ga dùng để nấu đồ ăn chín của siêu thị.
Đinh Mộ lần lượt nhặt 13 bình gas lên, trong 13 bình gas chỉ có 9 bình có khí, cô để 5 bình vào không gian, còn 4 bình thì cô gọi Mai Ngạn Quân tới, để anh bê chúng ra cầu thang phía sau.
Mai Ngạn Quân thấy mọi người đã thu thập gần hết mọi thứ, trên cầu thang phía sau còn chất mấy cái túi da rắn.
Anh gọi Lý Gia Minh tới, sau đó thì thầm vào tai anh ấy mấy tiếng, rồi trèo lên cửa sổ thả thuyền ra bên ngoài.
Lý Gia Minh và Đầu Trọc chất hàng hóa lên thuyền, phía dưới có Dương Thiến Vân phụ giúp.
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân quay lại siêu thị, hai người nhanh chóng cất đồ trong siêu thị đi, đi đến đâu hàng hóa trên kệ đều biến mất theo.
Chưa đến mười phút, siêu thị khổng lồ cứ như vậy mà trống rỗng chỉ còn lại rác trôi nổi trên mặt nước.
Lý Gia Minh đang định đi vào gọi người, khi nhìn thấy cảnh tượng này thì anh ấy không khỏi cảm thán, hai vợ chồng này ra tay thật nhanh gọn!
Khi bọn họ ra khỏi trung tâm mua sắm, trời đã tối, mưa nhỏ hơn hẳn, không khí ẩm ướt mang theo từng cơn gió lạnh.
Đinh Mộ cảm thấy thời tiết lạnh hơn nhiều so với khi ra ngoài vào buổi sáng, mặc dù dòng thời gian đã bị đẩy cho phát triển nhanh hơn, một số quỹ đạo đã thay đổi, nhưng thời tiết vẫn tiếp tục xấu đi.
Mai Ngạn Quân lái thuyền xung phong quay trở lại theo đường cũ, mọi người đều trở về với chiến lợi phẩm đầy ắp.
Khi thuyền đi được bốn hoặc năm cây số, Lý Gia Minh cảnh giác phát hiện một chiếc thuyền xung phong phía trước, người trên thuyền mặc đồ cứu hộ màu cam, là tàu cứu hộ do chính phủ cử đến.
Mai Ngạn Quân lập tức quay đầu thuyền xung phong rồi rẽ vào một con hẻm nhỏ, dễ dàng tránh được tàu cứu hộ của chính phủ.
Thấy vậy, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ không thể bị kiểm tra được, trên thuyền có vài bao tải lớn chứa đầy vật tư và bình gas dễ thấy, người tinh ý nhìn vào sẽ biết bọn họ là ai.
Vẫn nhờ Dương Thiến Vân chỉ đường, thuyền xung phong tránh đường lớn đi qua một số con đường nhỏ rồi trở về tiểu khu Đông Châu an toàn.
Thuyền xung phong dừng lại ở tòa nhà số 5, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân chuyển đồ từ trên thuyền vào cửa sổ, đầu trọc, Lý Gia Minh và Dương Thiến Vân ở bên dưới đón, tạm thời dỡ vật tư trên cầu thang.
Sau khi dỡ hết hàng, Mai Ngạn Quân cất thuyền xung phong, mọi người khiêng từng phần vật tư lên lầu.
Chạy đi chạy về mấy chuyến, lên xuống không thể tránh khỏi phát ra tiếng động, mất điện mất mạng không có hoạt động giải trí nên một số hàng xóm nghe thấy động tĩnh đều mở cửa ra xem.
Mỗi một bao tải đều được buộc chặt bằng dây thừng, không thể nhìn thấy rõ bên trong chứa gì.
“Ồ, có phải bên trong toàn là lương thực không? Mua ở đâu vậy?”
Một bà thím hàng xóm tọc mạch vừa nói chuyện vừa đưa tay sờ vào chiếc túi da rắn.
Đầu trọc nhanh mắt nhanh tay, thoăn thoắt nghiêng người tránh né, nhe răng cười ngây ngô, nghiêm mặt bịa chuyện: “Lương thực gì chứ, tôi cũng muốn lắm, đây là quần áo chăn màn của nhà anh họ tôi, nhà anh ấy ở tầng thấp, sáng nay bị ngập nước, nên dọn tạm sang nhà tôi ở. Thời tiết này thật tạo nghiệt mà! Gạo, bột mì, rau trong nhà sắp hết rồi, lại thêm mấy miệng ăn, không biết khi nào chính phủ mới tới cứu chúng ta đây!”
Anh ấy vừa nói vừa lắc cái đầu trọc lốc đi lên lầu, ra vẻ bất lực.
Chương 90: Bị Hồ Ly Tinh Để Ý
Lên đến tầng 16, Đinh Mộ nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu ở đầu cầu thang, cô lại gần xem, thì ra là người phụ nữ chuyển nhà vào sáng nay, hóa ra bọn họ đã chuyển lên tầng 16.
Ánh mắt cô ta không yên phận nhìn chằm chằm vào Mai Ngạn Quân đang xách hai bình ga phía sau Đinh Mộ. Cô quay đầu lại nhìn theo ánh mắt của cô ta, Mai Ngạn Quân mặc một chiếc áo phông màu xám, tay xách hai bình gas không hề nhẹ, khiến cơ vai và cơ tay sau lớp áo phồng lên, toát ra sức sống tràn ngập.
Đinh Mộ bước tới gần, người phụ nữ liếc mắt đánh giá cô từ trên xuống dưới, rồi lại đổi sang ánh mắt quyến rũ chết người nhìn thẳng vào Mai Ngạn Quân.
Chồng mình bị hồ ly tinh để ý rồi à?
Không để ý đến ánh mắt nóng bỏng của cô ta, Đinh Mộ lên lầu để đồ xuống, còn phải xuống chuyển thêm một chuyến nữa mới xong.
Xuống lầu, hồ ly tinh tầng 16 đã biến mất, thay vào đó là người đàn ông hói đầu đứng ở đầu cầu thang.
Thấy Mai Ngạn Quân xuống, ông ta nhiệt tình đưa một điếu thuốc, nịnh nọt nói: “Anh bạn, tối nay đến nhà tôi ăn cơm nhé, hôm nay tôi chuyển nhà mới.”
Mai Ngạn Quân không hút thuốc, từ chối điếu thuốc ông ta đưa. “Không được rồi, tối nay nhà còn có việc.”
“Vậy sau này có dịp nhất định phải nể mặt đến nhà tôi ăn cơm nhé, tôi họ Triệu, mọi người đều gọi tôi là lão Triệu.” Người đàn ông hói đầu một lòng muốn kết giao.
“Chú mua tầng 16 à?” Đinh Mộ tò mò hỏi.
“Tôi cung cấp vật liệu cho chủ đầu tư, kinh tế khó khăn nên bọn họ không có tiền trả, thế chấp cho tôi hai căn hộ, một căn 801 sắp bị ngập nước, một căn 1601.” Lão Triệu hói đầu vừa nói vừa lắc đầu bất lực. “Thật là xui xẻo, không bán được thì thôi, giờ còn bị ngập nước nữa.”
Mai Ngạn Quân trả lời qua loa: “Có cơ hội nhất định sẽ đến.”
Lão Triệu hói đầu đã nhận được lời hứa, không tiếp tục ép buộc nữa.
Toàn bộ vật tư đã được chuyển lên căn hộ 1701, Đinh Mộ đề nghị mỗi người lấy những thứ thuộc về mình, 4 bình gas, mỗi nhà tầng 18 một cái, còn ba người Lam Vũ ở tầng tầng 17 lấy 2 cái, sau này có gì cần mọi người cũng có thể trao đổi với nhau.
Vợ chồng đầu trọc ở tầng 18, Dương Thiến Vân và vợ chồng Lâm Chí Viễn cũng không có ý kiến gì.
Vợ đầu trọc đã xuống giúp chuyển đồ hai lượt, nhìn thấy những túi ni lông được chia phần, cô ấy tươi cười rạng rỡ, đầu trọc đưa một trong những cái túi da rắn được buộc lại cho cô ấy.
Cô ấy dùng tay sờ khắp túi một lượt, sau đó hưng phấn ôm lấy đầu của đầu trọc rồi hôn lên mạnh đó.
Vợ chồng bọn họ đi lên đi xuống chuyển đồ hai chuyến, khi bọn họ sắp đi, Đinh Mộ lén dúi cho Vạn Lạc Vận một túi đựng năm sáu hộp bao cao su nhỏ. Cô đã cất hết chỗ bao cao su trong siêu thị vào trong không gian từ trước rồi, sau đó cô thấy đầu trọc tìm kiếm ở kệ hàng và dưới nước, cô đoán có thể bọn họ cần cái này.
Vạn Lạc Vân mở ra nhìn thử, cô ấy vô cùng kích động nắm chặt tay Đinh Mộ, miệng liên tục nói: “Chị! Chị! Chị tốt quá!”
Không chịu nổi sự nhiệt tình của cô ấy, Đinh Mộ giục vợ chồng bọn họ đi nhanh lên.
Dương Thiến Vân lấy nhiều gạo và bột mì, khá nặng, Lý Gia Minh chủ động giúp bọn họ vác hai bao nặng nhất lên, con trai cô ấy cũng xuống lầu kéo một bao nhẹ hơn một chút lên lầu.
Đinh Mộ mang những thứ mang về vào bếp sắp xếp, những thứ dễ hỏng thì cất vào trong không gian.
Sắp xếp xong xuôi, lại đến giờ cơm tối, vất vả cả ngày, trưa nay mọi người không ăn uống đàng hoàng, cô quyết định tối nay sẽ nấu một bữa thật ngon cho mọi người.
Cô nấu một món canh bí đao thịt viên thanh đạm giải nhiệt trước, sau đó nấu trứng hấp thịt bằm cho bọn nhỏ ăn với cơm, thịt xào dưa leo, súp lơ khô.
Ngoài ra, cô còn nấu một nồi thịt bò hầm khoai tây lớn, múc ra hai đĩa, phần còn lại cất vào trong không gian.
Hôm nay Bình An và Thiểm Điện ở nhà đều rất ngoan, cô thưởng cho chúng một cái đùi gà lớn.