Mặt trời phát ra ánh sáng nóng rực để nướng thành phố hoang vắng rách nát này, đất đai đều trở nên cằn cỗi, nứt nẻ.
Ở giữa một cái lòng sông đã khô cạn, Đinh Mộ đang dùng cái xẻng trong tay để liều mạng đào đất, trong lòng không ngừng khẩn cầu có thể đào ra được nước.
Hiện tại trong đầu cô chỉ có đúng một suy nghĩ là nước! Nhất định phải tìm được nước!
Nhưng tất cả đều là uổng phí, hố đất này đã đào rất sâu rồi nhưng vẫn không có chút nước nào cả.
Từng giọt mồ hôi lớn chảy xuống khỏi trán, sắc mặt của Đinh Mộ tái nhợt, môi khô nứt, một trận trời đất quay cuồng, cô liền ngã xuống hố sâu, ý thức dần trở lên mơ hồ.
“Vũ Văn, mẹ tới tìm con đây……”
Đinh Mộ đột nhiên ngồi dậy, trên trán và trên cổ đều thấm ra một tầng mồ hôi dày, miệng mở ra để thở dốc từng ngụm một. Cô chậm rãi mở to mắt, trong ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng và hoảng sợ, dường như vừa mới trải qua một việc không tốt nào đó.
Im lặng một lúc lâu thì đại não trống rỗng của Đinh Mộ mới dần bình tĩnh lại, ánh mắt ngơ ngác nhìn quanh bốn phía, nhìn tất cả những thứ quen thuộc ở trong phòng, đây chính là nhà của cô trước khi xảy ra thiên tai.
Cầm lấy album đặt ở trên tủ đầu giường, phía trên là ảnh chụp chung của một nhà bốn người bọn họ. Gồm có con trai Mai Vũ Văn, con gái Mai Đóa và cả chồng của cô là Mai Ngạn Quân.
Nhưng mà con trai của cô là Mai Vũ Văn còn chưa kịp lớn lên thì đã nhiễm phải vi khuẩn virus mà chết.
Nghĩ đến đây, Đinh Mộ dùng tay ôm chặt lấy ngực, cảm thấy từ bên trong truyền đến từng cơn đau thấu tâm can, nước mắt không thể ngăn được mà chảy xuống.
Trong lúc cô đau lòng muốn chết thì cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra từ bên ngoài, một gương mặt quen thuộc dò vào.
“Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?”
Đây chính là con trai của cô, Vũ Văn, chẳng lẽ là vì trời cao cảm thấy cô quá khổ cho nên mới sắp xếp cho bọn họ đoàn tụ sau khi chết à.
Chương 2: Sống Lại
Cậu bé đi đến mép giường, vươn tay nhỏ ra xoa mồ hôi và nước mắt dính vào với nhau trên má của Đinh Mộ: “Mẹ ơi, mẹ thấy không thoải mái ở đâu, để con lấy thuốc giúp mẹ nhé”
Đinh Mộ duỗi tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ của con trai ở trên má, mềm mại lại ấm áp.
Là ấm, cô lại giơ tay sờ vào gương mặt nhỏ của con trai, đây chính là gương mặt múp míp đầy thịt của đứa con trai 8 tuổi của cô chứ không phải gương mặt vì thiếu dinh dưỡng nên vừa gầy vừa vàng kia.
Không phải cô đã chết trong năm thiên tai thứ 5 rồi sao? Chẳng lẽ cô đã sống lại?
Vì thế, cô tàn nhẫn mà tát mình một cái, cơn đau rát trên mặt đã nhắc nhở cô rằng đây không phải là giấc mơ.
Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Mai Vũ Văn mà cầm điện thoại ở đầu giường, bật màn hình lên liền thấy là 8h40 phút chủ nhật ngày 12 tháng 12 năm 2032, cô thật sự đã sống lại!
Chẳng những sống lại mà còn sống lại ở 10 tháng trước khi xảy ra mạt thế thiên tài.
Đinh Mộ ôm lấy con trai hôn điên cuồng một lúc lâu, sau đó cô mới chậm rãi bình tĩnh lại, bảo con trai đi ra ngoài chơi với em gái, cô cần có chút thời gian để sắp xếp lại đống suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
Nhớ lại việc mình và người của căn cứ đi ra ngoài tìm kiếm nguồn nước, đào hố ở lòng sông, cuối cùng bởi vì không còn sức lực mà ngã xuống, trong lúc mơ hồ cảm giác hình như tay sờ phải một cái nhẫn phát sáng.
Nhìn cái tay từng đụng vào chiếc nhẫn phát sáng, Đinh Mộ lập tức phát hiện mình xuất hiện ở trong một nơi xa lạ. Phía trước là một căn phòng có hai tầng, ở cửa có một cái hồ nước nhỏ, dưới đáy liên tục chảy ra nước, nơi xa là một mảnh đất màu đen, rộng bằng khoảng chừng hai cái sân bóng rổ.
Cô vươn đôi tay ra vớt nước trong ao lên uống hai ngụm, hơi lạnh, có chút ngọt, chẳng lẽ đây chính là không gian linh tuyền trong truyền thuyết à?
Vì thế Đinh Mộ lại thí nghiệm thêm vài lần, cô chẳng những có thể tùy ý ra vào không gian mà còn có thể dựa vào suy nghĩ để lấy và cất đồ vật ở trong không gian, hơn nữa không gian còn có tác dụng giữ tươi.
Ra khỏi không gian, Đinh Mộ thu lại tâm tình kích động vừa rồi.
Nhớ tới thiên tai làm cho người hít thở không thông, trong lúc nhất thời trong lòng dâng lên rất nhiều suy nghĩ.
Đời trước bắt đầu từ tháng bảy, tháng tám liền lục tục xảy ra các cơn động đất lớn, sau khi động đất xong thì liền có mưa to.