Đinh Mộ lên mạng tìm mua quần áo ở nhà loại dày dặn thêm lông, mua mỗi người sáu bộ dài ngắn khác nhau, thậm chí còn mua cho Mai Ngạn Quân, cô mua nhiều nên đòi cửa hàng bán với giá sỉ.
Ủng len, vớ, quần áo giữ nhiệt, áo len, mũ, khăn quàng cổ, găng tay đều phải dày dặn thêm lông, dù kiếp trước bọn họ không ra ngoài nhưng hai đứa nhỏ vẫn bị tê cóng tay chân.
Mỗi hộp có 50 bình nước nóng bằng cao su và mười máy hâm sữa. Cô mua 200 hộp từ các cửa hàng khác nhau.
Áo khoác quân đội, áo khoác loại tốt, vừa ấm vừa chống thấm nước.
Đinh Mộ trực tiếp đến cửa hàng để đặt làm, áo khoác lông bán trên mạng nhồi quá ít lông, cho nên hoàn toàn không thể chịu được cực hàn từ âm 60 đến 70 độ.
Khi hai đứa nhỏ đến độ tuổi phát triển cơ thể, Đinh Mộ dự trù hai năm sẽ đổi tám bộ đồ cho bọn nhỏ, cô đặt mua bốn bộ cho người lớn, bao gồm cả quần áo.
Sau khi cô giải quyết vấn đề giữ ấm thì đã là ba giờ chiều, chắc mấy đứa nhỏ cũng ngủ trưa dậy rồi.
Đinh Mộ đi đến phòng ngủ nhỏ, thấy cậu con trai tri kỷ đã thức dậy mặc quần áo, đang ngồi trên giường giúp em gái mặc quần áo.
Mai Ngạn Quân luôn giữ con trai Mai Vũ Văn bên mình khi ở nhà, đối với vấn đề giáo dục con cái, trước giờ Đinh Mộ chưa từng phản bác hay tranh cãi trước mặt anh, nếu có vấn đề gì, hai vợ chồng sẽ nói chuyện riêng với nhau rồi từ từ hướng dẫn con cái.
Đúng là một đứa nhỏ hiểu chuyện, trong mấy năm tận thế, toàn dựa vào cô và con trai cùng nhau chống đỡ.
“Mẹ ơi, Mai Đóa đói bụng rồi.” Mai Đóa ngước nhìn thấy mẹ đứng ở cửa, vỗ nhẹ vào chiếc bụng tròn vo của mình.
“Con muốn ăn gì nào?” Đinh Mộ mim cười hỏi cô bé đáng yêu.
Mai Vũ Văn quay đầu lại, nghiêm túc nói: “Mẹ ơi, đừng cho em gái ăn quá nhiều, nếu không thì em ấy lại không ăn tối nữa.”
“Anh trai xấu, không chơi với anh nữa.” Mai Đóa chu môi giả vờ giận dỗi.
“Được, vậy con uống chút sữa và ăn chút trái cây nhé.” Nhìn cặp con trai con gái đáng yêu, Đinh Mộ cười tít mắt.
Cô bước vào bếp rót hai cốc sữa nhỏ rồi rửa một đĩa cà chua bi.
Quay đầu nhìn thấy bếp ga và các thiết bị điện nhà bếp, cô nhớ lại rằng không lâu sau thảm họa thiên tai, nước, điện và ga đều bị cắt, đây đều là những thứ cần thiết trong cuộc sống, nhất định phải tích trữ nhiều hơn.
Sắp xếp ổn thỏa cho hai đứa nhỏ, Đinh Mộ trở về phòng dùng máy tính để tra cứu các điểm mua vật tư phù hợp.
Cô tính toán, cần mua nhiều thứ, nếu lái xe đi mua như vậy sẽ không chở được bao nhiêu, lại thu hút sự chú ý, cho thẳng vào không gian thì mục tiêu lớn, dễ bị lộ.
Vì vậy, Đinh Mộ đã tìm kiếm trên mạng và phát hiện ra một khu nhà kho mới được xây dựng ở ngoại ô thành phố, khá gần với chợ bán lương thực, dầu ăn, trái cây và rau củ, có thể làm điểm thu gom hàng tạm thời.
Đinh Mộ tìm một đại lý môi giới trên mạng rồi hẹn mười hai rưỡi trưa mai đến đó xem.
Chương 8: Bắt Đầu Kế Hoạch 4
Nhân lúc còn thời gian, Đinh Mộ mua thêm hơn mười chiếc chăn bông gòn, chăn bông tơ nặng hơn mười cân trên mạng, ga trải giường và vỏ chăn đi kèm đều được lót bông thêm lông, cô cũng mua thêm hơn mười chiếc chăn điện.
Ngoài quần áo giữ ấm, còn cần có quần áo có khả năng chịu được nhiệt độ cực cao, cách nhiệt, nhanh khô, chống mài mòn, giày dép cũng chọn loại giày thể thao, giày leo núi.
Đồ dùng sinh hoạt: khăn tắm, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, dầu gội đầu, sữa tắm, bột giặt, giấy vệ sinh là những thứ cần dùng hàng ngày cần mua thật nhiều.
Đinh Mộ cũng dự trữ cả băng vệ sinh cho mình và Mai Đóa cần dùng trong vài năm đến, mua vài thùng ở cửa hàng này, lại mua vài thùng ở cửa hàng kia.
Vẫn chưa đủ, sau khi thuê kho, cô vẫn phải đi tìm người bán sỉ để lấy hàng, thời kỳ đặc biệt này, không có băng vệ sinh sẽ rất khó chịu.
Về việc chiếu sáng sau khi cúp điện, Đinh Mộ đã mua thêm một loạt đèn sạc tiết kiệm năng lượng các loại, đèn pin, đèn dầu kiểu cũ, đèn lồng,…
Kênh thông tin sau khi mất internet chính là đài phát thanh, có thể cập nhật thông tin chính sách của chính phủ theo thời gian thực, điều này rất quan trọng.
Máy bộ đàm cũng sẽ dùng đến, cần mua.
Ngoài ra còn có USB và ổ cứng có thể lưu trữ lượng lớn tài nguyên, trong nhà chỉ có một cái laptop và một cái máy tính bảng, Đinh Mộ mua thêm ba máy mỗi loại để dự phòng, cô còn mua ba cục sạc dự phòng dung lượng lớn.
Hai loại bật lửa dùng một lần và diêm đánh lửa không đắt, có thể dự trữ nhiều hơn, Đinh Mộ mua mỗi loại 500 hộp. Đinh Mộ còn mua cả gậy đánh lửa, đá đánh lữa dùng ngoài trời khá bền.
Để tránh gây nghi ngờ khi một số lượng lớn gói hàng chuyển phát nhanh được giao tại một địa chỉ, cô đã điền địa chỉ nhận hàng là một số bưu cục giao hàng gần nhà và cơ quan, cô sẽ trực tiếp lái xe đến lấy hàng khi hàng đến.
Cả buổi chiều trôi qua trong việc mua mua mua, tâm trạng hoang mang và tuyệt vọng khi mới trọng sinh đã bị quét sạch, cô đã xài hết hai phần ba số tiền dự phòng trong tay.
Tiền bạc thật sự không đủ để dùng, cô phải nghĩ cách kiếm thêm tiền mới được.
Đinh Mộ thầm than thở, cô phải nhanh chóng bán căn hộ còn lại trong khu trường học, nếu không thì sẽ không có tiền để dự trữ vật tư.
Buổi tối, Đinh Mộ dùng thịt và rau trong tủ lạnh để nấu cho bọn nhỏ một bữa ăn dinh dưỡng ngon miệng, đây cũng bữa cơm no đầu tiên của cô trong năm năm nay.
Ăn tối xong, cô lại đọc sách với bọn nhỏ một lúc, ngày mai là thứ hai, phải đi học, đi làm, sau khi tắm rửa, chín giờ cô đã sớm nằm xuống giường.
Nghĩ đến không gian trong tay, ban ngày vẫn chưa xem kỹ, ý niệm vừa động, cô đã xuất hiện trước cửa nhà, bên cạnh chính là cái ao nhỏ vẫn đang róc rách chảy nước, cốc nước sôi cô bỏ vào lúc trưa vẫn còn bốc hơi nóng, nhiệt độ không thay đổi, không gian thực sự có thể giữ ấm và bảo quản thực phẩm.