Sau khi đi ra khỏi phòng, nhìn căn phòng khách sạch sẽ sáng ngời, đời trước trong giai đoạn cực hàn bởi vì muốn sưởi ấm nên cô đã mang tất cả đồ dùng trong nhà ra đốt, cả căn phòng cũng bởi vậy mà bị hun tới đen xì.
Đinh Mộ đứng ngây ra, có một loại cảm giác dường như đã trôi qua mấy đời rồi.
“Mẹ ơi, món này rất ngon đó, mẹ nếm thử đi” Cô con gái Mai Đóa 6 tuổi cầm đồ ăn vặt mà cô mới mua ở siêu thị hôm qua, muốn nhét vào trong miệng Đinh Mộ.
Mắt Đinh Mộ nóng bừng, nước mắt thiếu chút nữa lại lăn xuống.
“Ừm, ăn rất ngon, cảm ơn cục cưng” Bế con gái lên, nuốt đồ ăn được nhét vào trong miệng xuống, Đinh Mộ dán mặt vào cổ của con gái, hung hăng ngửi mùi thơm sữa đã lâu không ngửi được từ trên người con gái.
Thấy nước mắt ở khóe mắt của mẹ, Mai Đóa nhẹ giọng hỏi: “Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?”
Giương mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ lo lắng của con gái: “Không sao, chỉ là trong mắt mẹ bị dính hạt cát thôi”
“Vậy để con thổi cho mẹ nhé” Nhìn bộ dáng nghiêm túc chu môi lên để thổi cho mình, Đinh Mộ ôm lấy con gái vào trong ngực liên tục hôn nào mặt cô bé.
Đời trước cô bỏ lại một mình con gái ở mạt thế làm trong lòng cô tràn đầy tiếc nuối và áy náy.
Đời này mẹ nhất định sẽ bảo vệ hai anh em con bình an lớn lên!
Sau khi ăn cơm trưa xong, hai đứa nhỏ ngủ trưa.
Đinh Mộ quay trở lại phòng mở máy tính ra để tiếp tục hoàn thiện bảng kế hoạch mà buổi sáng đang viết dở.
Đây chính là vốn liếng để có thể giúp ba mẹ con cô có thể sống được ở trong mạt thế, vậy nên thứ cần chuẩn bị rất nhiều, bao gồm ăn, mặc, ở, đi lại.
Còn có thuốc, đời trước con trai chính là bởi vì thiếu y thiếu dược nên mới từ bệnh nhẹ phát triển thành bệnh nặng, phải nghĩ cách cố gắng tích góp nhiều thuốc một chút mới được.
Cô chỉ sống được 5 năm ở mạt thế, vậy nên cô không biết sau đó còn xảy ra những thiên tai gì nữa, bây giờ vẫn còn đủ thời gian cho cô cẩn thận lên kế hoạch.
Đinh Mộ có tâm tính cứng cỏi, từ nhỏ ba mẹ đã bồi dưỡng cho cô có năng lực độc lập rất mạnh, chỉ cần phương hướng chung không có vấn đề gì thì ba mẹ rất ít quản cô.
Cô cũng không ỷ lại người khác, Mai Ngạn Quân thường xuyên đi công tác không ở nhà, cô cũng có thể đồng thời làm tốt công việc và chăm sóc cho các con.
Bỏ ra hai tiếng để liệt kê ra một danh sách vật tư thật kỹ càng tỉ mỉ, cô lưu lại rồi kẹp vào folder.
Chương 6: Bắt Đầu Kế Hoạch 2
Sau khi lập danh sách, tiếp theo là chuyện tiền bạc.
Đinh Mộ lôi hết sổ tiết kiệm, thẻ ngân hàng, sổ ghi chép, sổ đỏ nhà đất trong ngăn kéo ra, lấy giấy bút bắt đầu kiểm kê tài sản trong nhà.
Cô có hai ngôi nhà ở khu trường học Dương Thành, một căn đang ở, ba phòng hai sảnh 110 mét vuông, con trai học lớp hai tại trường tiểu học cách nhà một dãy phố, đây cũng trường công lập nằm trong top mười thành phố.
Căn còn lại ở khu khác, là nhà tân hôn mà cha vợ Mai Ngạn Quân tặng khi kết hôn, đã được sang tên cho Đinh Mộ.
Nhà nhỏ hơn, chỉ 90 mét vuông, vị trí địa lý rất đẹp, một trường trung học trọng điểm cấp tỉnh nằm đối diện cổng tiểu khu.
Những năm tháng làm nội trợ toàn thời gian sau khi kết hôn sinh con, Đinh Mộ cũng không nhàn rỗi, cô thường xuyên lặn lội trên các diễn đàn tài chính, ghi chép hai, ba cuốn sổ rất dày.
Có thể xem là cao thủ quản lý tài chính ổn thỏa, cô hiểu rõ đạo lý không nên để trứng vào cùng một giỏ.
Sổ tiết kiệm kỳ hạn ngân hàng có 50 vạn đồng, đáo hạn sau ba tháng.
Vài quỹ đầu tư định kỳ có 35 vạn đồng, những năm gần đây môi trường chung ngày càng trở nên tồi tệ, Đinh Mộ không dám đầu tư quá nhiều vào chứng khoán, tài khoản chỉ có 20 vạn đồng.
Hai căn nhà ước tính sơ bộ trị giá khoảng 1300 vạn đồng, tài chính có 105 vạn, tiền mặt dự phòng hàng ngày 12 vạn đồng.
Hai chiếc xe trong nhà, Đinh Mộ thường xuyên sử dụng xe Hybrid xăng điện nội địa, dùng để đi làm và đưa đón con cái đi học, đã sử dụng ba năm, bán đi cũng không được giá nên cô không định bán.
Còn Mai Ngạn Quân lái xe Hummer, đến lúc đó cô sẽ cất vào không gian, để dành dùng trong những ngày tận thế.
Tiền lương sau thuế của Đinh Mộ là 8.500 đồng mỗi tháng, số tiền này rất cố định, còn mười tháng nữa mới đến ngày tận thế thiên tai, bây giờ cô không vội nghỉ việc, có thể kiếm thêm tiền lương vài tháng nữa.
Bây giờ là tháng 12, cuối năm đơn vị sẽ phát thưởng Tết, năm nay kinh tế ảm đạm, có thể phát được 8 vạn 10 vạn cũng không tệ rồi.
Đinh Mộ có thể tranh thủ thời gian rảnh rỗi sau giờ làm việc và thứ bảy, chủ nhật để dự trữ vật tư từng chút một, cô còn 15 ngày nghỉ phép năm chưa dùng, chỉ cần mọi việc vẫn phát triển như kiếp trước thì cô có rất nhiều thời gian.
Đinh đồng, đinh đông…
Đinh Mộ vươn vai, tiện tay cầm điện thoại rồi nhìn vào những thông báo liên tiếp hiện trên màn hình, có hơn hai mươi tin nhắn chưa đọc hiện ra.
Mở ra, toàn là thông tin về chương trình giảm giá siêu sốc của các sàn thương mại điện tử vào dịp 12/12.
Tháng 9 năm sau, sau một trận động đất mạnh thì thời tiết trở nên lạnh giá, mưa lớn kèm theo lốc xoáy, nhiệt độ cũng sẽ giảm xuống.
Nhiều người nghĩ rằng chỉ lạnh hơn bình thường một chút, ai ngờ lại có tuyết rơi ở các thành phố phía Nam, hơn nữa còn rơi liên tục trong nhiều tháng.
Vừa đúng dịp 12/12, cho nên cô mua sắm một số vật tư chống rét cũng không quá đột ngột, thu hút sự chú ý của người khác.
Đến lúc cực lạnh, hầu hết mọi người đều ở nhà không ra ngoài, cô xem phim thấy người dân tỉnh Hồ Nam đều có có một bộ đồ tỉnh, vừa ấm vừa bền.