Hồ Thù Dư nghe vậy liền hỏi: "Nếu cô nghĩ chúng tôi không thể làm được gì, tại sao cô còn báo cảnh sát?"
"Vì tôi cũng chẳng biết phải tìm ai khác nữa." Phương Lan Hinh hít mũi một cái, trông giống như sắp khóc, "Nhưng tôi cứ tưởng rằng báo cảnh sát xong, các cô sẽ cho là tôi đang nói đùa... biết đâu lại còn dạy dỗ tôi một trận. Không ngờ là các cô đến thật...".
Cô ấy rưng rưng nước mắt nhìn hai người: "Các cô tin tôi gặp ma đúng không?"
Hồ Thù Dư: "Tất nhiên rồi."
Chúc Vấn Thiện: "Ừm ừm."
Phương Lan Hinh: …
Có lẽ là vì hai người trả lời quá dửng dưng, thái độ lại hơi hời hợt nên cô ấy vẫn cảm thấy không tin tưởng lắm.
Đi dọc hành lang tầng ba, chưa tới cửa phòng 303, Hồ Thù Dư đã thấy âm khí tràn ra từ khe cửa, cô ấy lập tức trao đổi ánh mắt với Chúc Vấn Thiện bên cạnh.
Âm khí thường chỉ bao quanh linh hồn hoặc những người bị ma ám trong một phạm vi nhỏ, còn âm khí dày đặc như phòng 303 thì chắc chắn là khu vực trọng điểm rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT