Sau khi chiếc xe du lịch lăn bánh được hai phút, Trì Vãn Xuân mới ý thức được màn chắn linh khí bao bọc chiếc xe đã bị vỡ, lúc anh ấy phát hiện điều này là khi đi ngang qua hai con quỷ chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bọn họ:

"Con quỷ này phạm tội gì thế?"

"Ai mà biết được, che kín thế này thì chắc chắn không dám gặp ai rồi, tôi đoán là nhìn lén con gái nhà người ta tắm!”

"Eo ôi~ Lưu manh!"

...Những lời đại loại như vậy.

Con quỷ nam không chịu nổi sự phỉ báng này, không nhịn được mà hét lên: "Tôi chỉ dời nắp cống mà thôi, không hề nhìn lén con gái tắm!"

Hai bà cô quỷ kia cũng không cam lòng chịu thua, gào lại: "Thế thì cũng chẳng có chút văn hoá nào cả, phì!"

Trì Vãn Xuân nghe bọn họ cãi vã, vội vàng quay lại cảnh cáo con quỷ giữ im lặng, và cũng là lúc này mới nhận ra màn chắn linh khí đã bị vỡ. Nhưng món đồ chơi này phải tìm bộ phận hậu cần sửa chữa, hiện giờ anh ấy cũng không có cách nào.

"Cái này..." Nghĩ đến người mới ngồi bên cạnh, Trì Vãn Xuân cảm thấy hơi lúng túng: "Màn chắn linh khí đã lâu không được gia cố rồi, chắc là vô tình va phải cái gì đó nên bị vỡ, haha."

Anh ấy cẩn thận liếc nhìn Chúc Vấn Thiện, trong lòng nghĩ liệu cô có cảm thấy bọn họ không đáng tin cậy không… - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T

Thứ mà màn chắn linh khí va phải: “Hóa ra là vậy.” 

Trì Vãn Xuân định nói sang chủ đề khác để đánh lạc hướng cô: "À, phải rồi, con quỷ đằng sau là tội phạm mà bọn anh vừa mới bắt được hôm nay. Nó thường lén lút di chuyển nắp cống khiến nhiều người té xuống và bị thương. Hôm qua, chuyện này còn được đưa lên bản tin địa phương của thành phố Hải Châu đấy. Ban đầu bọn anh cũng không nghĩ là do quỷ làm, vì chỗ đó không có camera..."

"Sau đó có một đứa bé bị ngã xuống, bà ngoại của đứa bé chạy đến khiếu nại với bọn anh, vậy nên bọn anh mới biết chuyện này. Hôm nay, cấp trên lập tức phái anh chạy đến bắt nó lại.” 

Chúc Vấn Thiện nghe vậy thì quay lại liếc nhìn con quỷ, lần này, cô mới phát hiện trên mũ và khẩu trang mà nó đang đeo đều có huy hiệu của cảnh sát. Cô nhướng mày hỏi: "Tại sao các anh lại cho nó đội mũ và đeo khẩu trang của các anh?"

Trì Vãn Xuân giải thích: "À, cái này là để bảo vệ danh dự cho nó. Sau khi hết hạn tù, nó còn phải làm quỷ, ít nhiều cũng phải giữ chút thể diện."

Chúc Vấn Thiện: ...

"Các anh cũng chu đáo với quỷ thật."

Trì Vãn Xuân nghĩ cô đang khen bọn họ, khiêm tốn nói:

"Đâu có đâu có... đối với những người có thể nhìn thấy quỷ và hàng ngày phải giúp quỷ xử lý mâu thuẫn và chấp niệm như bọn anh, thực ra thì bọn chúng cũng không khác gì người bình thường."

Chúc Vấn Thiện không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười, trong lòng đã có ấn tượng ban đầu về bộ phận điều tra các sự kiện đặc biệt.

Xe chạy khoảng năm phút thì đến cổng sau của Cục Công an thành phố Hải Châu. 

Cái cổng sau này thật khó mà diễn tả được bằng lời. So với cổng chính hoành tráng bề thế, nó hoàn toàn đối lập một trời một vực. Nó ẩn náu ở cuối đường của một khu phố dân cư, đầu đường vẫn còn mấy toà nhà có người ở, càng đi vào trong càng bắt gặp nhiều toà nhà cũ kỹ, hoang tàn hơn. Thậm chí mấy toà cuối cùng còn không có người ở.

Cánh cổng cũng rất đơn giản, chỉ là một cánh cửa sắt, bên trên có treo một chiếc ổ khóa sắt. Chúc Vấn Thiện nhìn qua khung cửa sắt thì thấy một toà nhà năm tầng, phong cách khá giống với những toà nhà mà cô nhìn thấy từ cổng chính.

Nói cách khác, mặc dù nơi này và cổng chính khác nhau một trời một vực, nhưng vẫn thuộc về Cục công an thành phố Hải Châu.

Trì Vãn Xuân đậu xe xong thì gọi cô xuống xe, sau đó kéo con quỷ kia đi theo. Người không thể chạm vào quỷ, nhưng sau khi quỷ đeo còng tay của bộ phận điều tra thì có thể chạm vào được.

Chúc Vấn Thiện xuống xe đi theo anh ấy. Chưa kịp nói gì, Trì Vãn Xuân đã chủ động giới thiệu:

"Thực ra, toà nhà số 44 chính là toà nhà cuối cùng của Cục công an. Mặc dù nơi này có hơi thua kém so với những chỗ khác nhưng rất được xem trọng. Bộ trưởng tiền nhiệm của bộ phận điều tra đã đặc biệt mời một vị thầy phong thủy nổi tiếng đến nghiên cứu, cuối cùng lựa chọn nơi này."

Trì Vãn Xuân mở cửa sắt ra, mời cô đi vào: "Nói là nơi này âm dương giao thoa, có thể để người và quỷ cùng tồn tại, Minh Đường* sạch sẽ rộng rãi, hơi đất hội tụ, thích hợp để thu hút nhân tài..."

*Minh Đường: Thời thượng cổ, Minh Đường chính là nơi thiên tử coi việc triều chính cũng như là nơi trăm quan chầu vua. Còn hiện nay thì Minh Đường trong phong thủy chính là chỗ đất trước huyệt, các núi tụ quanh và các mạch đổ về; là nơi tụ họp của sinh khí

“Nhưng điều quan trọng nhất là vị trí kín đáo." Trì Vãn Xuân ngại ngùng cười một tiếng: “Xung quanh cũng không có nhiều người, bình thường bọn anh làm những việc không thể để người khác nhìn thấy cũng tiện..."

Chúc Vấn Thiện dịch lại trong đầu:

Âm dương giao thoa: Dễ gặp quỷ.

Minh Đường sạch sẽ: Trước cửa nhà hoang vu.

Vị trí kín đáo: Nơi hẻo lánh.

Cô gật đầu một cái, đồng tình nói: "Đúng là (dùng từ) rất khéo."

Trì Vãn Xuân: "Hehe."

Sau khi bước qua cánh cổng sắt, thứ đập vào mắt đầu tiên là một khoảng đất trống rộng lớn, trước mặt là toà nhà số 44. Vì bọn họ đi vào từ cổng sau của Cục công an nên đối diện cũng là cổng sau của toà nhà số 44. Thực ra thì không phải là không có cổng trước, nhưng đi vòng xa hơn nên họ chọn cổng sau cho tiện.

Cánh cửa sau khép hờ. Chúc Vấn Thiện đi theo Trì Vãn Xuân bước qua một hành lang, càng đi vào trong, âm thanh ồn ào càng trở nên rõ rệt hơn. Sau khi quẹo qua một góc, trước mặt xuất hiện một căn phòng rộng lớn, có lẽ là văn phòng. Bàn ghế làm việc được chia thành bốn dãy, kê thành từng nhóm.

Không gian rất rộng nhưng không có nhiều người. Vài bàn làm việc vẫn còn trống, Chúc Vấn Thiện nhìn lướt qua, chỉ có khoảng hơn hai mươi người, nhưng rất ồn ào. Có vài người đang ngồi đối diện với quỷ, nỗ lực giao tiếp xuyên giống loài.

Trì Vãn Xuân dẫn cô đi lên cầu thang ở góc phòng, vừa đi vừa giới thiệu với cô: "Đây là văn phòng chính của bọn anh, em vừa nhìn thấy hầu hết nhân viên rồi đấy. So với các bộ phận khác, nhân lực bên bọn anh thật sự rất ít, nhưng mấy năm gần đây, số quỷ phạm tội lại càng ngày càng nhiều... Bộ trưởng không còn cách nào khác, đành phải ra ngoài mời những người tài giỏi có đôi mắt âm dương trong dân gian tới hỗ trợ..."

Trì Vãn Xuân dừng lại trước cửa một phòng làm việc ở góc trong của tầng hai, mỉm cười với cô: "Chúc Vấn Thiện, đây là phòng làm việc của bộ trưởng. Vậy... anh dẫn con quỷ này đi trước nhé?"

Chúc Vấn Thiện đáp lời, nhìn anh ấy dẫn con quỷ đi, sau đó gõ cửa, cô nghe thấy bên trong vang lên một giọng nói: "Mời vào." 

Chúc Vấn Thiện liền mở cửa bước vào.

Phòng làm việc mang phong cách cổ kính, thoang thoảng mùi thơm của gỗ và lá trà. Chúc Vấn Thiện ngẩng đầu lên, trước tiên nhìn thấy một người đàn ông tầm bốn mươi, năm mươi tuổi đang ngồi sau bàn làm việc. Khuôn mặt hiền hậu, những nếp nhăn do nụ cười tạo nên khiến ông ấy trông vừa trầm ổn vừa thân thiện.

Đây chính là Lâm Tri Duật, Bộ trưởng Lâm.

Cô còn chưa kịp cất lời chào hỏi thì ánh mắt đã chú ý đến một người khác đang ngồi trên ghế sofa ở bên cạnh. Chúc Vấn Thiện vô thức quay đầu lại nhìn, ngạc nhiên nhướng mày.

"Là em sao?" Hồ Thù Dư chống tay đứng dậy từ ghế sofa, mặc dù đeo kính râm nhưng trên mặt vẫn lộ rõ vẻ kinh ngạc: "Em chính là người mới sẽ đến hôm nay à?"

Chúc Vấn Thiện thầm kêu bất ngờ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn ngoan ngoãn mỉm cười: "Thật trùng hợp quá, sáng nay thật sự rất xin lỗi chị."

Hồ Thù Dư đẩy kính râm, nói: "Chị thì không sao..."

Bộ trưởng Lâm bị lãng quên, tò mò hỏi: "Ồ? Hai người quen nhau sao?"

"Không phải tôi đã nói là sáng nay suýt nữa đụng trúng người ta sao," Hồ Thù Dư uể oải tựa vào ghế sofa, hất cằm về phía người đang đứng ở cửa, "Này, chính là em ấy."

 "Thì ra là vậy," Lâm Tri Duật đã hiểu, "Xem ra đây là duyên phận rồi. Rất tốt, hy vọng sau này hai người có thể cùng nhau làm việc ăn ý, cùng nhau tiến bộ, góp phần giải quyết các tranh chấp giữa người và quỷ, bảo vệ sức khoẻ và tính mạng của nhân dân, nỗ lực duy trì hoà bình xã hội, được không?"

Cái này sao mà giống với lời văn trong sách chính trị cấp ba vậy?

Chúc Vấn Thiện mỉm cười: "Vâng, thưa Bộ trưởng."

Hồ Thù Dư thì hỏi: "Khi nào Giang Sơ Vận quay lại? Tôi sợ một mình tôi không gánh nổi."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play