Vãi chưởng!
Lần này Lục Tiểu Cầm không khóc nữa mà ngơ ngác nhìn cậu.
Giải Phương Trừng liếc nhìn vẻ mặt cô ấy, cứ nghĩ cô ấy bị dọa đến ngây người.
Cậu nghĩ ngợi một hồi, dứt khoát lên tiếng: “Không sao đâu. Tôi đã bảo Hà Tân đến tầng một gọi nhóm Tề Thiền Dương rồi, lát nữa họ sẽ đến đây với cô.”
Lục Tiểu Cầm: “Hả?”
Giải Phương Trừng thật sự không biết an ủi người khác, nói xong câu này thì lại quay đầu nhìn sang Hàn Kỳ, vẻ mặt dương dương tự đắc.
“Anh đứng xa như vậy làm gì? Xa thế này thì có nhìn rõ tôi bị bệnh hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT