“Ngươi có oan khuất gì, nói ra đi.”
Cố Gia Mộng bình tĩnh lại một chút, thành thật trả lời: “Bẩm Điện hạ, dân nữ là người kinh thành, họ Cố. Ngày mồng 7 tháng 7 năm ngoái, vì đi dạo mát nên dân nữ nhiễm phong hàn, khi nằm bệnh trên giường, thì mơ thấy một giấc mộng. Những sự việc ở trong mơ đều chưa từng xảy ra. Trong mơ, vào ngày Trùng Dương, một linh hồn ma từ thế giới khác sẽ chiếm đoạt thân xác của dân nữ. Sau đó còn có nhiều chuyện khác nữa, dân nữ không tiện nói thêm. Ban đầu dân nữ chỉ nghĩ đó là mơ mà thôi, nào ngờ hôm nay…” Nàng buồn bã nhìn xuống đôi giày không thể nào chạm đất của mình, lòng chua xót vô cùng.
Thái tử trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Ý ngươi là ngươi bị chiếm đoạt thân xác?” Mặc dù lời nói của nàng không rõ ràng nhưng y vẫn nghe hiểu.
Cố Gia Mộng gật đầu, lại lắc đầu, vẻ mặt lưỡng lự.
“Vậy phải chăng ngươi đã tận số, bị người khác mượn xác hoàn hồn?”
Cố Gia Mộng kiên quyết lắc đầu.
“Thế rốt cuộc là thế nào?”
Cố Gia Mộng cũng không rõ lắm: “Nàng ta không cố ý chiếm đoạt thân xác, sợ là đến cả nàng ta cũng không biết ta còn sống. Nàng ta không cố ý cướp lấy cơ thể của ta. Nhưng ta không thể quay lại cơ thể mình.” Lo rằng Thái tử sẽ hiểu nhầm, nàng vội vàng giải thích thêm: “Dân nữ không chết, thật đó. Ta còn sống, không phải mượn xác hoàn hồn. Nếu là mượn xác hoàn hồn thì phải có xác chết, ta…”
Nàng bực mình vì miệng lưỡi vụng về, không thể giải thích rõ mọi chuyện.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play