Ngay cả khi chỉ có một chút khả năng thôi. Dẫu sao sống vẫn tốt hơn là chết…
Nói vài câu ngắn gọn, thái tử đã thuật lại câu chuyện của nàng, cuối cùng hỏi: “Đại sư có cao kiến gì không?”
Lông mày trắng nơi khóe mắt của pháp sư Hoằng Minh hơi động, ông ấy chắp tay, niệm một câu Phật hiệu, rồi quay sang Cố Gia Mộng, hỏi rõ chi tiết.
Cố Gia Mộng hơi sững người, chợt nhận ra pháp sư Hoằng Minh cũng có thể nhìn thấy mình. Kể từ sau giấc mơ ấy, những gì nàng thấy và nghe đã vượt qua ngoài phạm vi nhận thức của bản thân. Nàng cố trấn tĩnh, điều chỉnh cảm xúc, kể lại mọi chuyện một cách rành mạch.
Sắc mặt của pháp sư Hoằng Minh trở nên nặng nề, chuỗi tràng hạt trong tay ông ấy xoay càng lúc càng nhanh. Ông ấy trầm giọng hỏi: “Những gì thí chủ nói có thật không?”
Cố Gia Mộng vội đáp: “Mọi lời đều là thật. Tiểu nữ dám thề với trời, nếu có nửa lời dối trá, sẽ chết không được tử tế…”
Chết không được tử tế... Chẳng phải hiện giờ nàng đang chết không được tử tế sao? Nàng vừa định đổi lời thành “chết không được siêu sinh…”, nhưng lời vừa đến miệng thì chợt tỉnh ngộ. Nàng đã chết từ lâu, vẫn phiêu bạt ở nhân gian, chẳng phải cũng là không được siêu sinh sao?
Nói nhiều sai nhiều, có lẽ đại sư đã hiểu được ý của nàng. Nàng dứt khoát cúi đầu, quyết định không mở miệng trừ khi cần thiết.
Nàng không đoán được thái độ của pháp sư Hoằng Minh. Nhớ lại trong giấc mơ, Cố Cửu Cửu từng gặp ông ấy và được ông ấy xem như tri kỷ nhờ vào sự hiểu biết mới lạ về Phật pháp. Pháp sư Hoằng Minh từng nói nàng ta có mệnh cách kỳ lạ, là khách đến từ nơi khác, chỉ tính là nửa con người. Một nửa mất sớm, một nửa lại là mẫu nghi thiên hạ vô cùng tôn quý…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT