LƯU Ý: VĂN ÁN KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NỘI DUNG PHẦN NGOẠI TRUYỆN!! Không ngược nữ, các chị em cứ yên tâm.
Mình thích ngoại truyện của bộ này nên hiện tại mình chỉ edit ngoại truyện của bộ này, đây là một phần độc lập mà tác giả viết riêng nên không đọc cốt truyện chính vẫn nhảy được nhé!
Mình chỉ edit văn án của truyện để các bạn biết thêm thôi.
Tựa ngoại truyện: 《 Nếu Ngày Hôm Ấy Tiết Bùi Nhận Được Bức Thư Tình 》
Giới thiệu truyện:
#Yêu thầm# #Cua lại vợ sấp mặt#
Chu Y Y là một cô gái bình thường mà cũng tầm thường, là kiểu sẽ mất hút nếu quẳng vào giữa đám đông.
Mà điều duy nhất không bình thường trong đời cô lại liên quan đến Tiết Bùi. Cô thích Tiết Bùi, bọn cô đã trưởng thành cùng nhau, thuở bé cả hai từng uống chung một chai nước coca, cùng chơi bắn bi, thậm chí cô từng ở nhà anh suốt cả kỳ nghỉ hè, còn chép từ vở anh hết đống bài tập hè mà cô chưa kịp làm.
Chẳng ai nghĩ giữa họ lại không chỉ dừng lại ở tình bạn, bởi lẽ thật lòng thì cô quá đỗi bình thường, còn vẻ ngoài của Tiết Bùi lại quá chói mắt.
Cô biết đời cô không như câu chuyện cổ tích, cũng biết Tiết Bùi sẽ không thích cô, cô giống như một chứng nhân trong những cuộc tình của anh hơn cả, chứng kiến anh yêu hết người này đến người khác, từ cấp 3 lên đại học.
Sau đó, kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, Tiết Bùi thi đậu Bắc đại, còn Chu Y Y đỗ vào một trường đại học không mấy tiếng tăm tại Bắc Kinh, giống như trong 《 Từ điển Tân Hoa》 có nói: Họ đều có một tương lai tươi sáng.
Đến năm thứ ba sau khi tốt nghiệp đại học, Chu Y Y bị gia đình giục đi xem mắt.
Gia đình chẳng mấy đã tìm được cho cô một đối tượng kết hôn có điều kiện tương đương. Người đó không chắc yêu cô bao nhiêu, nhưng điều kiện của hai bên rất phù hợp, cũng bình thường như nhau.
Trước khi đính hôn một ngày, cô gọi điện cho Tiết Bùi, báo với anh rằng mình sắp kết hôn.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Tiết Bùi bỗng như kẻ điên.
*****
Chu Y Y của quá khứ đã từng bước 9999 bước chân để đến gần Tiết Bùi, nhưng Tiết Bùi đã không bước nốt bước còn lại. Sau này, khi đến lượt Tiết Bùi bước 9999 bước về phía Chu Y Y, thì cô đã quyết định không bước về trước nữa.
“Không ai sẽ ở mãi một chỗ để đợi một người.”