Diêm Như Ngọc nói như thế, đám người Vạn Thiết Dũng càng không ưa Tô Vệ hơn.
Dù sao thì Đại đương gia cũng là nữ nhi, quá nhân hậu. Tô Vệ từng là tù binh, sau đó cũng xem như đã quy thuận sơn trại.
Tục ngữ nói rất hay, thắng làm vua thua làm giặc. Nếu y là binh lính thì nên chuẩn bị sẵn tâm lý bị bắt bị giết. Ăn uống trong sơn trại bọn họ nhiều năm như vậy, hiện giờ lại giả vờ đáng thương, đúng là làm kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ trinh tiết.
“Đại đương gia muốn đấu gì với ta? Ngài không biết võ công mà dường như tiểu nhân cũng không có gì khác có thể so tài được.” Tô Vệ hỏi. Tuy nói như vậy nhưng y lại cảm thấy Diêm Như Ngọc thật lòng muốn cho y một cơ hội rời đi.
Quả nhiên là nữ hài tử nhỏ tuổi, tâm tư đơn thuần hơn lão đương gia và cả người như Vạn Thiết Dũng nhiều...
Diêm Tiểu Hỉ trợn to mắt, không biết võ công ư? Hừ, ngu xuẩn!
“Nếu ngươi am hiểu bắn tên thì so cái này đi.” Diêm Như Ngọc không chút để ý đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT