Lúc này, mặt trời đã bắt đầu ló dạng. Một tấm bia lớn được bố trí cách chỗ hai người đúng trăm bước, có thể nhìn thấy hồng tâm từ xa.
Mọi người đã bắt đầu buồn ngủ, hơn nữa cũng đoán trước được kết quả của trận đấu này nên không một ai hồi hộp. Nếu không phải Tô Vệ có tài bắn cung xuất sắc thì bọn họ cũng lười xem trận đấu này. Mọi người cùng lắm chỉ nể mặt Đại đương gia, khi nàng bắn tên thì an ủi vài câu.
Trước mắt bao người, Tô Vệ giương cung lên, “vèo” một tiếng, mũi tên lao ra ngoài.
Nhìn từ xa thì thấy gần trúng hồng tâm.
“A, chẳng phải ngươi là thiện xạ sao? Sao ngay cả hồng tâm cũng không trúng được?” Diêm Như Ngọc cau mày, hơi không vui.
Tô Vệ đỏ mặt. Vừa nãy y hơi tiết chế thực lực để tránh bị người ta nói là bắt nạt nữ hài tử.
“Cho ngươi cơ hội mà ngươi không thèm dùng...” Diêm Như Ngọc cười lạnh một tiếng. Mọi người chỉ thấy cánh cung hai thạch lực* bị nàng kéo ra dễ như trở bàn tay. Nàng nheo mắt lại, chưa đầy ba hơi thở đã bắn tên ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT