Trước mắt, Diêm Như Ngọc không quan tâm được nhiều chuyện như vậy, bảo mấy cô nương giúp xử lý thịt được mua về.
Diêm Như Ngọc mua không ít thịt heo, chừng 300 cân, hơn nữa 300 cân này đều là thịt nạc, giá cả không thấp. Tuy bây giờ không phải mùa hè, nhưng dù sao cũng là thịt, cần nhanh chóng xử lý, tránh để lâu rồi bị hỏng.
Nói tới chuyện thịt heo lại khiến Diêm Như Ngọc hơi bực bội.
Sơn trại lớn như vậy mà một con heo cũng không nuôi. Thứ phổ biến như vậy mà hàng tháng đều phải xuống núi đặt mua.
Trong sơn trại hiện có bốn trăm người, nhất định không thể thiếu thịt, mỗi ngày sử dụng khoảng 50 cân thịt. Con số này nhìn như không ít, nhưng tính ra thì mười mấy người mới ăn hết 1 cân thịt.
Lần nào lão Chu xuống núi cũng kéo một xe hàng lớn về. Sau khi về, toàn bộ thịt đều được ướp muối và phơi khô để tiện tích trữ, nhưng mùi vị không ngon lắm.
May mà sơn trại Diêm Ma nằm ở khe núi, xung quanh đều là núi sâu rừng già, muốn săn thú để có thịt ăn cũng tương đối dễ dàng. Nếu không, chỉ riêng chuyện thịt đã đủ khiến lão Chu bận rộn tới chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT