Hơn nữa, những nữ hài tử đó cũng không giấu giếm nên mọi người đều biết Diêm Như Ngọc không chỉ muốn làm thức ăn mà còn muốn bồi dưỡng các nữ hài tử làm bánh ngọt. Vì vậy, trong lòng bọn họ càng khó chịu hơn.
Có đồ ăn để ăn đã không dễ dàng gì, vậy mà còn muốn ăn những thứ quý hiếm không chống đói được!
Nếu có tiền nhàn rỗi thì mua nhiều lương thực về tích trữ đi. Cho dù không được thì mua rượu cũng được!
Thế nên, lúc này có không ít người đầy oán niệm. Nhị đương gia đã bị cách chức, bọn họ đành phải tìm đến Thích sư gia, hy vọng Thích sư gia có thể khuyên Diêm Như Ngọc không được phá của như vậy.
Chính vì vậy, bây giờ Thích Tự Thu đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm vào trong.
“Dọn ghế đến cho Thích sư gia ngồi, lấy tấm da hổ của ta lót cho Thích sư gia. Bây giờ trời lạnh, Thích sư gia là cơ thể Tú tài, không chịu được lạnh.” Diêm Như Ngọc nhìn Thích Tự Thu đứng đầu rồi đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, vung tay lên sắp xếp.
Mặt già của Thích Tự Thu đỏ bừng.
Nữ hài tử làm vài thứ mới lạ thôi, ông ấy không hề muốn đến xem đâu!
Nhưng không còn cách nào khác. Bây giờ Diêm Như Ngọc quản chuyện lớn, những chuyện lông gà vỏ tỏi đó đều phải qua tay ông ấy, ông ấy càng phải chú ý đến suy nghĩ của các huynh đệ trong sơn trại hơn. Gần đây, động tĩnh của Diêm Như Ngọc quá lớn khiến không ít người nhọc lòng nên ông ấy không thể không tới xem thử.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play