Làm Đại đương gia, chi phí ăn uống của nàng đương nhiên đứng đầu trong sơn trại, phòng ở cũng rất rộng rãi, trong phòng còn có hai, ba cái rương, bên trong có rất nhiều đồ da, đồ chơi và đồ trang sức của nữ hài tử. Có lẽ những thứ này do Đại đương gia tích góp từng chút một lúc còn sống, nhưng rất ít thứ có giá trị, xem cả nửa ngày cũng chỉ có một cái tráp nhỏ chứa vài món đồ vật quý giá bên trong.
Khi cầm cái tráp lên, đầu của Diêm Như Ngọc đột nhiên đau nhói, một vài ký ức xa lạ hiện lên.
Cái tráp này do nương của nguyên chủ để lại.
Trong ký ức đó không có hình bóng của bà ấy, chỉ biết bà ấy do khó sinh mà chết, những thứ này đều là đồ trang sức của bà ấy.
Diêm Như Ngọc nhìn một lúc rồi đặt nó về chỗ cũ.
Nếu đã được nguyên chủ cất giữ thì chắc chắn là thứ cực kỳ quan trọng, nhưng lúc bỏ trốn lại không mang theo, có vẻ do trong lòng hổ thẹn, muốn để lại để hỗ trợ chi tiêu của sơn trại...
Diêm Như Ngọc chép miệng, tuy nàng nghèo nhưng muốn kiếm tiền thì phải dựa vào bản lĩnh, việc cầm cố đồ cũ quá ngốc nghếch, nàng chẳng muốn làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT